宋代 释惠崇 Shi Huichong  宋代  
一首一頁

釋惠崇 Shi Huichong
  關河雙鬢白,風雪一燈青。

釋惠崇 Shi Huichong
  歸禽動疏竹,落果響寒塘。

釋惠崇 Shi Huichong
  圭竇先知曉,盆池別見天。

釋惠崇 Shi Huichong
  浪經蛟浦闊,山入鬼門寒。

釋惠崇 Shi Huichong
  海人來相鶴,山狖下聽琴。

釋惠崇 Shi Huichong
  繁霜衣上積,殘月馬前低。

釋惠崇 Shi Huichong
  夜闌潮動舸,秋迥月臨城。

釋惠崇 Shi Huichong
  萬國無刑治,三邊不戰平。

釋惠崇 Shi Huichong
  危溜含清瑟,飛花點玉觴。

釋惠崇 Shi Huichong
  圍棋分雪石,汲井動金沙。

釋惠崇 Shi Huichong
  露館濤驚枕,空庭月伴琴。

釋惠崇 Shi Huichong
  曉風飄磬遠,暮雪入廊深。

釋惠崇 Shi Huichong
  來時雲擁衲,別夜月隨筇。

釋惠崇 Shi Huichong
  行縣山迎舸,論兵雲繞旗。

釋惠崇 Shi Huichong
  喧風生木末,遲景入泉心。

釋惠崇 Shi Huichong
  掩門青檜老,山寺白髭長。

釋惠崇 Shi Huichong
  雁行瀋古戍,雕影轉寒沙。

釋惠崇 Shi Huichong
  野人傳相鶴,山叟學彈琴。

釋惠崇 Shi Huichong
  探騎通番壘,降兵逐漢旗。

釋惠崇 Shi Huichong
  夜梵通雲竇,秋香滿石叢。

釋惠崇 Shi Huichong
  湘雲隨雁斷,楚路背人遙。

釋惠崇 Shi Huichong
  移傢臨醜石,租地得靈泉。

釋惠崇 Shi Huichong
  遺偈傳諸國,留真在一峰。

釋惠崇 Shi Huichong
  陰井生秋早,明河轉曙遲。