宋代 释惠崇 Shi Huichong  宋代  
一首一页

释惠崇 Shi Huichong
  关河双鬓白,风雪一灯青。

释惠崇 Shi Huichong
  归禽动疏竹,落果响寒塘。

释惠崇 Shi Huichong
  圭窦先知晓,盆池别见天。

释惠崇 Shi Huichong
  浪经蛟浦阔,山入鬼门寒。

释惠崇 Shi Huichong
  海人来相鹤,山狖下听琴。

释惠崇 Shi Huichong
  繁霜衣上积,残月马前低。

释惠崇 Shi Huichong
  夜阑潮动舸,秋迥月临城。

释惠崇 Shi Huichong
  万国无刑治,三边不战平。

释惠崇 Shi Huichong
  危溜含清瑟,飞花点玉觞。

释惠崇 Shi Huichong
  围棋分雪石,汲井动金沙。

释惠崇 Shi Huichong
  露馆涛惊枕,空庭月伴琴。

释惠崇 Shi Huichong
  晓风飘磬远,暮雪入廊深。

释惠崇 Shi Huichong
  来时云拥衲,别夜月随筇。

释惠崇 Shi Huichong
  行县山迎舸,论兵云绕旗。

释惠崇 Shi Huichong
  喧风生木末,迟景入泉心。

释惠崇 Shi Huichong
  掩门青桧老,山寺白髭长。

释惠崇 Shi Huichong
  雁行沈古戍,雕影转寒沙。

释惠崇 Shi Huichong
  野人传相鹤,山叟学弹琴。

释惠崇 Shi Huichong
  探骑通番垒,降兵逐汉旗。

释惠崇 Shi Huichong
  夜梵通云窦,秋香满石丛。

释惠崇 Shi Huichong
  湘云随雁断,楚路背人遥。

释惠崇 Shi Huichong
  移家临醜石,租地得灵泉。

释惠崇 Shi Huichong
  遗偈传诸国,留真在一峰。

释惠崇 Shi Huichong
  阴井生秋早,明河转曙迟。