sōusuǒ: 黄祇是祗
chéng zhāi shī huà: : ""zhǐ shìchóng shēng mèngsān gèng tóng qiáng zhī qiū
méi jiàn shī huà: : bāngzhǐ shìtáng shí bèi dāng hàn xún
lǎo táng shī huà: : 《 shū yuán zài shī yún fén shūzhǐ shìyào rén rén wèi shí guó
nán háo shī huà: : zhǐ shìdāng shí wǎng rán
shī jìng zǒng lùn: : zhǐ shìtián jiā jǐng lǎo yǐn lún fēng jìn 'ér shí yuǎn
juàn shí: : zhǐ shìzǒu cūn cūn
juàn shí liù: : gōng yuē zhǐ shìtīng 'ěr
juàn 'èr shí sān: : zhǐ shìyǒng yuèrán jiā
qīng zhào: : 催花雨。 倚遍阑干,祇是无情绪。 人何处,连天芳草,望断归来路。 李清照词作鉴赏 这是一首
pān huáng mén : : zhǐ shìmàn cáng huì dào zhī yuán
juàn shí 'èr : : zhǐ shì