běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 风飒然起
有
风飒然起
林薄,如觉天日徐徐开。
«题立斋不碍云山亭»
陆文圭
宋
忽有凉
风飒然起
,小松呼舞大松号。
«山店松声二首»
杨万里
南宋
惊
风飒然起
,声若山岳摧。
«夜雨»
杨万里
南宋
苦热逢三秋,西
风飒然起
。
«三伏暑甚七月八日立秋是日风作凉爽炎酷顿消老病欣然命酒成二诗»
张耒
北宋
1