běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 间痴
永灭世间痴。
«望江南(归依三宝赞·四之一)»
王安石
北宋
书生独占世
间痴
,过计私忧无已时。
«读退之人不知古今马牛而襟裾之句有感»
陆游
世
间痴
绝,不识人中,拙是珍宝。
«瑞鹤仙(七夕)»
史浩
南宋
老人咀嚼时一吐,还引世
间痴
小儿。
«安州老人食蜜歌»
苏轼
丁宁莫学世
间痴
,苦欲从公专问福。
«赠青眼杨相士»
袁说友
宋
傥能剩扫床头金,笑彼人
间痴
死汉。
«朱东父作室»
袁说友
宋
1