sōusuǒ: 荒残
( : qīn shēn jīng gài kuò chū zhàn luàn pín niánjiā yuánhuāng cánshǒu sàn zhè yòu diǎn xíng de nán de xiàn shí
sòng shǔ hái: yáng huāng cán
qiān yīng xíng biān wén jié: huānghuāng cánzhàozhèng kǒng láo shēn tǎo
cún jiě yìn guī xiāng xīn xiāng rén yòu míng shān chuān chù zhé wàng guī rán guī wèi wàng mèng lián zhī: yuán sōng bànhuāng cán
gǎn shì: huāng cánshǎo jiā
yún jiān huái : nèi shǐ huāng cánjié huáng mén shū lěng bàn duī yún
sòng jǐng fàn jiào shòu zhī guān wāng : hǎo wéi sǎohuāng cán
qiǎn xīng: zhǒnghuāng cánjié cāng tái
: huāng cánzhōng zài lái yòu jiàn huá xīn
hán qīn shèng wèn luò dān zhī shèng: jǐnghuāng cán chǐ
时当末伏暑气愈隆老者殊不能堪而旧业荒残清凉石室无由归隐因赋是诗
sòng huáng shēng hái lín 'ān: sān jìng cǎohuāng cánsuì zhī méi zuò jiāng chūn
hái jiā shì: huāng cán
zhāng yǒng jiǎn lái yún xuě zuò 'ér jiǔ shì shú wèi yòu guò zhī yào tóng : rén juéhuāng cán
xiǎo lóng jiāng zhài wáng xīng yuán xué shǐ: huāng cán
yuán cǎo sòng bié: : qīn shēn jīng gài kuò chū zhàn luàn pín niánjiā yuánhuāng cánshǒu sàn zhè yòu diǎn xíng de nán de xiàn shí
máo pāng: : xiě jǐng zhīhuāng cán