běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 自爽
落笔思成虎,悬梭待化龙。景清神
自爽
,风递远楼钟。
«夜吟»
李咸用
唐
心澄气
自爽
,满目是青山。
«题爽轩诗»
郭印
宋
一见野人心
自爽
,中秋曾看夜潮来。
«钱塘潮图»
胡仲弓
宋
持底赏春晴,清眠
自爽
魂。
«和春睡»
廖行之
宋
1