sōusuǒ: 红杏园
jīn mén: shǒu ruóhóng xìngruǐ
lóu chūn: 绿杨烟外晓寒轻, 红杏枝头春意闹。 浮生长恨欢娱少, 肯爱千金轻一笑。 为君持酒劝斜
fēng sōng: 骄嘶过、沽酒楼前。 红杏香中箫鼓, 绿杨影里秋千。 暖风十里丽人天, 花压鬓云偏。 画船
gēnglòu : mén qiánhóng xìnghuā
rén xíng: zhīhóng xìngchū qiáng lái qīng niǎo xián de fāng hóng shǒu biàn yòu zhōng xiè liǎo diǎn chūn guāng
chūn xiǎo: 春色满园关不住,一枝红杏出墙来”,是古今传诵的名句。其实,在写法上是与《春晓》有共同之处
yǒng shǒudiào wān: diǎn zhuì zài yìn zhōng de shùhóng xìnghuā mǎn zhī tóu shèng fán
ǒu zuò: hóng xìngchū shēng qīng méi zhuì zhī
yóu zhào cūn xìng huā: zhào cūnhóng xìngměi nián kāishí nián lái kàn huí
luò dōng guī féng sēng yáng: yàn guāihóng xìngchóu zài yáng jīn
fàn huí dào xuán shàng rén: táohóng xìngshuǐ chán chán
qiǎn huái: 营,只为人间利与名。红杏园中终拟醉, 白云山下懒归耕。题桥每念相如志,佩印当期季子荣。 谩
jiāng zhōu wàng shān: hóng xìnghuā xiāng zhòng shǒu huí
shàng jīng zhǔyīn mèng yuènǎi shī: chūnhóng xìngshī tán
zǎo yīng: cáng bìng hóng xìng rén shuāng yáng shēn
zhé yáng liǔ shǒu: táohóng xìngduì yáo yáo
cūn shū shì: rào hóng xìng
jiāng shàng féng rén: 前年送我曲江西,红杏园中醉似泥。今日逢君越溪上, 杜鹃花发鹧鸪啼。来时旧里人谁在,别
wén chūn niǎo: hóng xìnghuā qián yìng xiào jīn qiáo cuì xiū jūn
hóng zhōu sòng míng shěng shàng rén yóu jiàn: hóng xìnghuā zhōng jiǔ xiān
dié liàn huā: hóng xìngkāi shí shà qīng míng
huàn shā: shāohóng xìngchū qiángyīng chuāng rén wèi shū zhuāng
dié liàn huā: hóng xìngshāo tóuèr yuè chūn yóu qiǎn
liáng zhōu lìng: hóng xìngqiáng tóu shù
dié liàn huā: hóng xìngkāi shíhuā céng xiāng
mán: hóng xìngzhī
cǎi sāng : hóng xìngchū kāi zhī
wēi zhī tóng méi huā xiāng sān shǒu: ǒu xiānhóng xìngzhàn nián fāng
diǎn jiàng chúnèr zhī 'èr: hóng xìngpiāo xiāngliǔ hán yān cuì tuō qīng
zhàn chūn fāng: hóng xìngliǎoyāo táo jìn zhàn chūn fāng
làng táo shā: qiáng tóuhóng xìngàn qīng
zhōng huā màn: zhūhóng xìngxié qiáng
gèngduōjiéguǒ...