sōusuǒ: 知也
jiǔ zhāng · bēi huí fēng: rénzhī (《 yuán jiàozhù》 )。
rén : fǒu nánzhī
tīng shǔ sēng jùn tánqín: yánzhī
yǒng huái zhī : shēng qián zhī xián xià shì xiǎng 'érzhī
jiǔ : shēng xiàng dào rénzhī zuò gāng pāo dòu kòu huā
xià xiàn suǒ zhī sān shǒu: jīn cánzhī cán mìngxiào liáng
jiāng líng chóu wàng 'ān: zuò zhě zhī ”, néng míng yándàn qià rén
wàng jiāng nán: ér zhī
yǎn 'ér mèi: zhì suǒ gòngzhī
yóu chūn: fēi yóu zhě zhī
chūn guī yuànyuè diào: zhēngzhī bèi sháo huáhuàn què shī rén bìn biān
子客昆山得荐严荐严长老时道人散朗开远不交人事心甚敬之今来海上复得悟公老成疏练能言吴中山水人物甚详东轩种竹如云不问其人可知也一日忽起故山之想予语悟野荒草在处愁人心目安能复作
富顺杨商卿使君曏与余相别于泸之合江,渺然再会之期。後九年乃访余吴门,则喜可知也。今复分袂,更增惘然,病中强书数语送之
yùn zhāng chuān 'èr shǒu: zhēng wèn jiǔchóngzhī
yǒng jué : shuízhī guò bǎi nián zhōng
yán shuài shì láng jiàn : shì qián bèi qiúzhī
dōng zuò xiù chán zhě: xiù chán xiù chánzhī wèi zhī miàn qīng fēng yuǎn yuǎn dài shí shuō
sòng zhāo mǐn shǒu zuò: zhēngzhī
shàng qīng : chén 'érzhī
zhēngyuè jiǔ xié 'ér zhí yóu bǎo qìng : bào rénzhī zhī
余夜坐必看东湖诗心悟神会非它人所与知也比来老态并见殊觉少味感而成诗
zhōu zhōng fèng huái sān guǎn tóng shè: qún xiānzhī
收汉老弟近书知十全遂勿药之喜慰可知也但未卜来期诗以见意
xià shāng: shàng yòuzhī huāng
明日同数公复登山忽闻履声乃审知也携和诗三篇来复用韵作一首
zōng shàng rén: jiǔ zhī shèng chá
陆务观病弥旬仆不知也佳篇谢邻里次韵自解
yóu chūn: fēi yóu zhě zhī
shī xuǎn: shèn zhì zhè zhī fēi suǒ zhī
xiāng běnzhāng jūn ruì nào dào chǎng : zhuī jiàn 'ǎn zánbiàn rénzhī fáng jìn rén zhī xīn
táng míng huáng qiū tóng : zhī céng xiāng fǒu? ( zhèng yún ) zěn shēng xiǎng lái ( chàng )
bàn léi hōng jiàn bēi: shuízhī yòu zhè
gèngduōjiéguǒ...