sōusuǒ: 牡丹芳
mèng lìng: bái dānèr shǒushī míng cháo fēng huā yìng jìn shuāi hóng huǒ kàn
jiāng yuè · xíng huáng shā dào zhōng: wèi 'ān zhī jiàn yùn jiǎng yíng shū》《 háng zhōu dān…》 liǎng shī), zhōu bāng yàn deyuè jiǎo jīng
dié liàn huā: 但是相思莫相负, 牡丹亭上三生路。 天下女子有情,宁有如杜丽娘者乎!梦其人即病,病即弥
dān huā: 惆怅阶前红牡丹,晚来唯有两枝残。 明朝风起应吹尽,夜惜衰红把火看。 【残】剩余
mǎi huā: ,喧喧车马度。 共道牡丹时,相随买花去。 贵贱无常价,酬直看花数。 灼灼百朵红,戋戋五束
tiān wèn: wài dānjiāng xiàn yòu yán huà
qīng píng diào · : ,玄宗和杨妃在宫中观牡丹花,因命李白写新乐章,李白奉诏而作。在三首诗中,把木芍药(牡丹
qīng píng diào · 'èr: guì fēi zhēn shì zhī dài dānyàn níng xiāng
qīng píng diào · sān: 杆。 绝代佳人与红艳牡丹相得益彰, 美人与名花长使君王带笑观看。 动人姿色似春风能消无限
zuǒ shè xiàngguó gōng dōng zhāi yōu tóng shí xiàn: jīn yìn yào dān
yōu luó huā bìng : shǐ dānjià zhòng róng gāo zāi
péi gěi shì zhái bái dān: zhēng wán jiē dān
xié xíng: zhōng tíng dānshèng sōng shù
cháng 'ān chūn yóu: dānxiāng chéng yòu máng
xián shuō: wáng hóu jiā wéi dānpín
gōng bǎi shǒu: 金盘五千面,红酥点出牡丹花。 尽送春来出内家,记巡传把一枝花。 散时各自烧红烛,相逐行归不
tóng huā: dānhái qīn
chóu tiān quàn zuì: dānshēn qiǎn huā
huā: xiàng dān yàng méi yòu lán huā yàng míng guìdàn zuò wéi 'ào shuāng zhī huā zhí shòu rén piān 'ài
chóu sān píng rén wèn dān: qiè jiàn sān wèn dānwéi yán jiù mǎn lán
zèng shí 'èr dān huā piànyīn jiàn xíng: dānhuā jìn chéng cóng
shān : huā dānyīn xuè