sōusuǒ: 江上枫
diǎn jiàng chún: jùn jīng zhìyún guī méng zhái zài sōngjiāng shàng
qīng píng · cūn : jiāng shàngyàn lái pín
jiǔ quán · háng: mǎn guō rén zhēngjiāng shàngwàng
zhèn : jiāng shàngzhèn yóu lièshǔ zhōng xiāng yòu huī guāng
jiǎn méi · zhōu guò jiāng: jiāng shàngzhōu yáo
luó xiāng: shěn shěnjiāng shàngwàng
mèng yóu tiān lǎo yín liú bié: cáo 'éjiāng shàngyóu
luo gòng : shēng zēngjiāng shàngchuán
qiū jiāng yuán jiǔ: jiāng shàngjiāng líng chéng
jiāng yín: què xiàngzàijiāng shànghěn xíng xiàng
fàng yán shǒu : 未届所任,舟中多暇,江上独吟,因缀五篇,以续其意耳。 朝真暮伪何人辨,古往今来底事无? 但
jiǔ zhāng · bēi huí fēng: wǎng láijiāng shàngshén yóu guó 'ér xià guān
zhú zhī ( yáng liǔ qīng qīng jiāng shuǐ píng ): wén lángjiāng shàngchàng shēng
qiū xīng shǒu: jiāng shàngmiàn duì mǎn xiāo tiáo jǐng 'ér yǐn guó jiā shèng shuāi rén shēn shì de gǎn tàn
zǎo bái chéng: xiàn chū chángjiāng shàngxià yóu zhī jiān xié chā zhī
xiàn: fēng jiāng shàngde làng hào dàngtài yáng chén luò de cāng hēi
xíng nán zhī sān: jiāng shàng yuán zhōng tóu xiāng shuǐ bīn
běi shān xià: 破残夜从海上升起, 江上春早年底就春风拂面。 寄去的家书不知何时到达, 请问归雁几时飞到
niú zhǔ huái : 融通在这秋夜的静静的江上。 诗的一开头,便写出这江上的宁静明净。有牛渚即采石矶的秀丽身影
hàn jiāng lín tiào: fàn zhōujiāng shàngzòng yuǎn wàngzhǐ jiàn mǎng mǎng chǔ zhī cóng nán fāng miàn bēn yǒng 'ér lái desān xiāngzhī shuǐxiàng
tóng jiāng guǎng líng jiù yóu: 建德:今属浙江,居桐江上游。 3、非吾土:王粲《登楼赋》:"虽信美而非吾土兮。" 4、维扬:
zǎo hán jiāng shàng yòuhuái: 木落雁南渡,北风江上寒。 我家襄水曲,遥隔楚云端。 乡泪客中尽,孤帆天际看。 迷津欲有
sòng zhòu: 暗淡景色;暮雨中航行江上,鸟飞空中,海门不见,浦树含滋,境地极为开阔,极为邈远。末联写离
sòng rén dōng yóu: jiāng shàng rén zàitiān zhào hái
chǔ jiāng huái : 秋风遥落的薄暮时分,江上晚雾初生,楚山夕阳西下,露气迷茫,寒意侵人。这种萧瑟清冷的秋暮景
huáng lóu: 日暮乡关何处是,烟波江上使人愁。 1、黄鹤楼:旧址在今湖北省武汉市长江大桥武昌桥头黄鹤矶
sòng shàofǔ biǎn xiá zhōng wáng shàofǔ biǎn cháng shā: 阳归雁几封书。 青枫江上秋帆远,白帝城边古木疏。 圣代即今多雨露,暂时分手莫踌躇。 1、谪
: cóng tiān kōng xīng xiě dàojiāng shànghóng cóng shān chuān xíng shèng xiě dào zhàn luàn rén shìcóng dāng qián xiàn shí xiě dào qiān nián wǎng
jiāng zhōu zhòng bié xuē liù liǔ 'èr yuán wài: ,世事空知学醉歌。 江上月明胡雁过,淮南木落楚山多。 寄身且喜沧洲近,顾影无如白发何。
wǎn 'è zhōu: 旧业已随征战尽,更堪江上鼓鼙声。 1、估客:商人。 2、舟人句:因为潮生,故而船家相呼,众
xiāng : 寄相思的诗。一题为《江上赠李龟年》,可见是眷怀友人无疑。起句因物起兴,语虽单纯,却富于想
jiāng xuě: jiāng shàng zhōu wēng suō dài
gèngduōjiéguǒ...