běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 殿焚
当时悔来归又恨,洛阳宫
殿焚
烧尽。
«胡笳十八拍十八首»
王安石
北宋
古
殿焚
香外,清羸坐石棱。茶烟开瓦雪,鹤迹上潭冰。
«送琇上人»
郑巢
唐
夕
殿焚
香春院增,暮钟沈响月阶间。
«山中晚兴»
释永颐
宋
别
殿焚
香催赐宴,传宣教进谢恩诗。
«宫词一百首»
岳珂
南宋
殿焚
犹有碍,僧老不知年。
«宿正觉寺»
曾季貍
南宋
(合前。净)请女眷后
殿焚
香,请老员外散福。(外)还早,年规讨筊后方才散福。
«白兔记»
刘唐卿
1