sōusuǒ: 期于稔岁
yùn yáng qiū ): : shǎo yùn wéi jīng gōng mèng ér chù 'ōu gōng hán kǒng wèi rán 'ěr
juàn shàng: : shīcáoliútáoruǎn běn yǒng ér yǒng zhī gōngzhuó rán tiān chéng
shān yáo shì zhōu: : guài xiān xiào dào hàn màn jiǔ gāi zhī wài jiǔ zhù
juàn zhī : : shī gāo yuǎnér gāo yuǎn
juàn zhī : : chuán
guò tíng : : méi 'ér xiǔ
huáng shān shī huà: : liú suǒ wéi jūn zhě ? ( tóng shàngshū wáng zhī zài shān yǒng hòu》 )
wén yào jué: : zhōng
juàn 'èr shí : :
tán lóng : : 指也。 始学为诗,期于达意,久而简澹高远,兴寄微妙,乃可贵尚。所谓言见于此,而起意在彼
jiāng kuí: : 宋间人。语到意工,不期于高远而自高远。”范成大称其“翰墨人品,皆似晋宋之雅士。”张羽《白
róng 'ér lěi shí huí): : ruò shì yòng hàn màn jiǔ gāi zhī wài de yóu jué liǎo de qǐng qiú
hán : : hàn màn jiǔ gāi zhī wài jiǔ zhù
pān huáng mén : : 。忆江使之反璧,告亡期于祖龙,不语怪以征异,吾闻之于孔公。愠韩、马之大憝,阻关谷以称乱。
juàn jiǔ: : huó rén 'ér zhì
juàn sān shí : : chéng
juàn sān shí : : fán suǒ kāi xīn jiàn chéng xiāng
juàn shí 'èr: : hài 'ér jiù rán zhīér tīng yòng zhě zhī
juàn shí : : shì wèi zhàn 'ér xiān bài shì mín qīng shàng
juàn shí : : xíng
juàn shí sān: :
juàn liù shí : : 尚口乃穷。徒有此心,期于异日。臣无任。 【乞常州居住表】 臣轼言。臣闻圣人之行法也,如雷
juàn liù shí : : shā shēn
juàn liù shí jiǔ: : 能谋;振屈原之 衣,期于自洁。臣无任。 【谢除兵部尚书赐对衣金带马状二首(之二)】 伏以
juàn shí: : xíng
juàn shí : : běn jìng 'ér
juàn shí liù: : sūn shì zhì bìng
juàn shí : : zuò 'ér
juàn shí 'èr: : 'ěr
juàn shí : :
juàn shí liù: : 'ér jiào zhīlǐn lǐn xiàng zhì
juàn jiǔ shí : : bào xiè
gèngduōjiéguǒ...