sōusuǒ: 春日寓怀
qīng píng · cūn : fǎn yìng chūchūn nóng cūn yòu shēng yòu qíng de miàn
làng táo shā · jiǔ zhù dōng fēng: zhè shǒu shì zuò zhě yǒu rénchūn zhòng yóu luò yáng chéng dōng yòu gǎn 'ér zuò
zhōng qíng · shàng yóu rén zhú huà chuán: làn màn rén shēng zàichūn gèng biǎo xiàn chū xiān měi de huó
chāi tóu fèng: 无了。几年以后的一个春日,陆游在家乡山阴(今绍兴市)城南禹迹寺附近的沈园,与偕夫同游的唐
cháng mìng : chūn yàn jiǔ bēi biàn
yàn qīng : zhǐ chí chíchūn de guāng dàn nuǎn wēi
tài cháng yǐn: 凉意的。虽用薛化能《春日使府寓怀》“青春背我堂堂去,白发欺人故故生”,却决不是一己之哀愁
mán: chūn dài rén shèng
shàng yáng báifà rén: ,萧萧暗雨打窗声。 春日迟,日迟独坐天难暮。 宫莺百啭愁厌闻,梁雀双栖老休妒。 莺归燕去
háng zhōu chūn wàng: 州刺史时作。诗对杭州春日景色作了全面的描写,前六句都是一句一景,最后两句为一景。七处景色
jiǔ zhāng · sòng: yuànchūn wéi qiǔ fāng
làng táo shā jiǔ shǒu: luò shuǐ qiáo biānchūn xié liú qīng qiǎn jiàn qióng shā
qiū xīng shǒu: biǎo xiàn liǎo shī rén dāng nián zài kūn měi bēichūn jiāo yóu de shī háo qíng
yuè: 七月流火,九月授衣。春日载阳,有鸣仓庚。女执懿筐,遵彼微行,爰求柔桑。 春日迟迟,采蘩祁
chū chē: chūn chí chíhuì
dōng jiāo: 能得到乐趣。 这是写春日郊游情景的诗。诗先写拘束于公务,因而案牍劳形。次写诗人走出官衙,
yóu yín: duì chūn bān de 'àixiǎo cǎo shìde 'ér zěn néng bào wàn
jiāng jìn jiǔ: kuàng shì qīngchūn jiāng táo huā luàn luò hóng
rén xíng: chūn dāng
āi jiāng tóu: 少陵野老吞声哭,春日潜行曲江曲。 江头宫殿锁千门,细柳新蒲为谁绿。 忆昔霓旌下南苑,
shū huái: yòngchūn de měi hǎo jǐng fǎn chèn chū zhēng shì bīng de bēi xīn qíngxiěde duō me dòng rén
suì guī nán shān: báifàqīng yángchūn ), běn shì qíng zhuì cuī èr qià qiē biǎo xiàn shī rén yuàn
guī yuàn: chūn níng zhuāng shàng cuì lóu
jīn yuán: chūn niǎo míngběn shì lìng rén xīn kuàng shén de shǎng xīn shì
yǒng wáng dōng xún shí shǒu: chūn yáo kàn guāng
yàn táo jiā tíng : shuǐ cángchūn qīng xuān wǎn xiá