sōusuǒ: 年能几
bēi xíng: 满堂应不守。 富贵百年能几何,死生一度人皆有。孤猿坐啼坟上月, 且须一尽杯中酒。悲来乎,
zuì xíng: gèng xiǎonián néngzhuì wén
bié táng shí jièyīn jiǎ shì lángjiǎ zhì: 九载一相逢,百年能几何。复为万里别,送子山之阿。 白鹤久同林,潜鱼本同河。未知栖集
shī: 道理。浮沤梦幻身,百年能几几。 不解细思惟,将言长不死。诛剥垒千金,留将与妻子。 云林
huì: 四十四, 却后二十六年能几时。汝不思二十五六年来事, 疾速倏忽如一寐。往日来日皆瞥然,胡
zèng méng sǒu: 兴废,诗名无古今。百年能几日,忍不惜光阴。 卷691_122
gēnglòu : 逢好客,且开眉。 盛年能几时。 宝筝调,罗袖软。 拍碎画堂檀板。 须尽醉,莫推辞。 人生多别
sūn zhèng zhī: wàn shì bǎinián néng xìn dān dǐng lùn
shàng zhuǎn yùn: 看看又到秋。 人世百年能几许,何须戚戚长辛苦。 富贵功名自有时,箪瓢捽茹亦山雌。
méng zài shì zhǔcí sān tàn zhī shēn zàn tuō yán zhé yuán lǎo pài yùn zài chéng zhāng fēi zhù jiā chēng xiè shǎo bāo zhī shǐ jìn xué yān shī shàn yòu zhī : bǎinián néngguà niú jiǎohuǒ biān shí mén mén
qín · jiā shí pāi: rán shǎonián néngzǒu wān gōng shè fēi yuǎn jìn
· bēi : 满堂应不守。 富贵百年能几何,死生一度人皆有。孤猿坐啼坟上月, 且须一尽杯中酒。悲来乎,
sòng wéi míng : miàonián néngzhì shēnchén 'ān qīn
zǎo xíng zhū shān rén fàng: 衰。 此别又千里,少年能几时。心知剡溪路,聊且寄前期。 卷273_31
jiā shí pāi · jiǔ pāi: rán shǎonián néngzǒu wān gōng shè fēi yuǎn jìn
táo yuán xíng sòng yǒu: suì suì niánnián néng liáolín xià qīng tái wéi hòu
táo yuán xíng sòng yǒu: suì suì niánnián néng liáolín xià qīng tái wéi hòu
cháng 'ān shì: 人白发自生早,我独少年能几何。 卷587_5
zhōng lǎn jìng: 如丝。白日急于水,一年能几时。 每逢芳草处,长返故园迟。所以多为客,蹉跎欲怨谁。 卷595_40
zhōng lǎn jìng: 如丝。白日急于水,少年能几时。 每逢芳草处,长返故园迟。所以多为客,蹉跎欲怨谁。 卷725_24
wǎn chūn sòng dān: 云霞色渐干。 借问少年能几许,不许推酒厌杯盘。 卷739_70
nán yuè huái shěn bīn: 支颐。万木还无叶,百年能几时。 隔云闻狖过,截雨见虹垂。因忆岳南客,晏眠吟好诗。 卷848_53
táo yuán xíng sòng yǒu rén: suì suì niánnián néng liáolín xià qīng tái wéi hòu
yuán zhōu chén zhì zhōu: 无诗。休羡繁华事,百年能几时。 卷861_20
mèng zhōng : 期。 莫恃少年时,少年能几时。(为白面少年歌) 怨空闺,秋日亦难暮。夫婿断音书,遥天雁空
làng táo shāzhào wén shàng: èrnián néng jīng guò
bìng : shì nián néngnài bìngdào rén xīn běn lái kuān
mǎn tíng fāng chāng : 州。 无穷身外事,百年能几,一醉都休。 恨儿曹抵死,谓我心忧。 况有溪山杖屦,阮籍辈、须我
bǎi shí 'èr: 身,惨淡苦土志。 百年能几何,终古立忠义。
wàng shū guītóng qián: zhǐ wàng míngnián néngshōu dào huí xìnjiù shì xiàn 'ān wèi
gǎn huáng 'ēnzhú lǎo rén shàng nán gāng táng fēng jué dǐng jiān shèn zuò cháng duǎn : ,做些闲中活计。 百年能几许,无多子。 近日谢天,与片闲田地。 作个茅堂待打睡。 酒儿熟也
mǎn jiāng hóng líng yán hán kōng : ,占他头著。 正使百年能几许,看来万事难描摸。 问吴王、池馆复何如,霜枫落。
gèngduōjiéguǒ...