sōusuǒ: 宋王台
hǎo shì jìn:    nánsòng wángmíng qīnghuī chén · hòu juàn shí jìzǎi bāng héng zài xīn xīng cháng jùn shǒu zhāng jiǎo shàng
liù zhōu tóu · jiàn kāng liú shǒu shàng zuò: “ gān fāng huái yuǎn xià shì duì nánsòng wángcháo de tǒng zhì zhě zhù pài fèn tián yīng de qiǎn xīn yòu
píng : fǎn kàng běisòng wángcháo de chén zhòng xuē jūn xùn zhàn lǐng háng zhōujīn zhè jiāng)、 zhōuzài jīn 'ān huīděng liù
bīng shōu jīng hòu zuò:    běisòng wángān shí xuǎn shībiāo bǎng piān wéi juàn zhī zuòjiànwáng lín chuān juàn lǎo shī
fāng cǎo bān shè diào: 。 吴越路、渐天涯。 宋王台上为相思。 江云下,日西尽,雁南飞。
měi rénshù nán jùn · bān shè diào: 双鲤。 古汴东流水。 宋王台畔楚宫西。 正是节趣归路、近沙堤。
dài shèng: zàisòng wángsuǒjiē fēi xuē zhōu
tái chéng yóushuǐ diào tóu: sòng wángcháo zhī xiāng fǎng de guó shìzhè qiēdōu shǐ zuò zhě gǎn dào hán 'ér
jīn yuán huái : xián yuān bàosòng wáng
nán : 、浙江)一带,亦即南宋王朝的都城临安(今杭州)所在的地方。“中原”,广义而言,指长江以北
jiāng yún: shì zhǐ xiàng běisòng wángcháo dedōu chéng biàn jīngshǐ yòng de shì dài chēng shǒu
cháo zhōng cuò: zhèng shìsòng wángcháo zuì biàn dòng de shí duì jīn shèng shuāi de qíng kuàng yīnggāi shì gǎn shòu fēi cháng zhēn qiē de
shuāng tiān xiǎo jiǎoé méi tíng: miàn duì bàn hǎo shān xiàn jīn rén zhī shǒunánsòng wángcháo piān 'ān jiāng nán de qíng jǐng suǒ chóu suǒ hèn de yìng
hǎo shì jìnbiàn jīng yàn wén jiào fāng yòu gǎn: 人的宴席是设在源驿。宋王明照《玉清新志》卷四云 :“陈桥驿,在京师陈桥、封丘二门之间,唐
chāi tóu fèng: yóu chāi tóu fèng ruò gān wèn zhì suǒ yǐnsòng wángguīhuá yáng juàn sān shí táng zhì gōng jiè zhì
mǎn jiāng hóng: zhōng nánsòng wángcháo zhù huī de kàng zhàn cháo liú guò wēi lán 'ér
xīn láng · : “ fán huá xiēgěi nánsòng wángcháo chū jǐng gào
shēng chá jīng kǒu jùn zhì chén biǎo tíng: nánsòng wángcháo piān 'ān gǒu qiě tōu 'ānzhì guó shì duì lún xiàn de zhōng yuán rén mín shì:“ mín lèi jìn
yáng zhōu màn: 引起的愤慨;写出了对宋王朝不思恢复,竟然把这一个名城轻轻断送的痛心;也写出了宋王朝就凭这
dǎo tóng qián: zhèng shì běisòng wángcháo fēng yān wài qīnbīn bēng kuì de shí dài
liù zhōu tóu: yǎn kànsòng wángcháo zhèng zhì hùn luànxīn dǎng biàn de duō chéng guǒ huǐ dàn
què qiáo xiān: zhè shì yòu gǎn běisòng wángcháo shuāi bài de shìér chū de gǎn tàn
yǎn 'ér mèi: běisòng wángcháo chēng shàng shìwàn wáng jiāliǎo
mǎn jiāng hóngdīng wèi jiǔ yuè nán zhōu zhēn jiāng kǒu zuò: 恋。北,指中原,指北宋王朝的都城──汴京所在之处,当然也指作者的解州家乡;南,指词人要去
mèipái biàn jiǔ: ér nánsòng wángcháo duì jīn guó de chēng chén shì wèile qiú gǒu 'ān
jīn rén pěng pángēng yín suì chūn fèng shǐ guò jīng shī gǎn huái zuò: 也透露了处于末世的北宋王朝的病根所在:皇帝不理朝政,耽于淫乐;上行下效,达官贵人也必然奢
tiān · shuài: 而且还曲折地揭示出北宋王朝的灭亡与南宋王朝苟且偷安,醉心于暂时安乐的可悲现实 。“曲曲屏
lái zhěn shàng jué yīn shì wáng xìng zhī xiè xiāng fǎng wèi zhuān wéi zuò: 中兴彻九垓,不烦犹道宋王台。 归鸿特比常年少,应恋黄麾不忍来。
zàn zhèng zhēn niàn: sòng wángnán bēn mǐn hǎi tóuzhì yuán tiě zhèn shān qiū
jiǔ guò sòng chéng céng yuán bìng xiān shǎo féng: 。 何由穿雨屐,一登宋王台。 眷予良友生,南山安在哉。 行将北湖鬓,投老照清淮。
pōnán jīng dēng 'àn yòu zuò chéng yóu zhōng mǐn mín: 。 北涉濉河水,南望宋王台。 落叶舞我前,鸣鸟一何哀。 重城何諠諠,车马溢四郭。 朱门列大第
yǐn shuǐ 》( quán ) [ gòng 132 shǒu ]: 的大夫其妻美艳绝伦,宋王恃强夺之,韩凭愤然自杀。其妻悲痛,当宋王与她登上青陵台眺望景色时
gèngduōjiéguǒ...