sōusuǒ: 名曰
lán líng wáng: qiān》: qīng míng liǔ zuò xīn zhǔ shímíng yuē huàn xīn huǒ nián zhī
mèng yóu tiān lǎo yín liú bié: shàng yòu shùmíng yuētáo zhī xiāng sān qiān shàng yòu tiān
féi qīng: míng yuēzhòu míng jiǔ yùn
shí : míng yuē
èr shí : qiáng wéi zhīmíng yuē
guī mén shān : míng yuēnán yuánhuòjiàn nán yuán”。
tóng xiān yóu guān: míng yuēdān qiū
zèng bié · : měi míng yuēhán tāi huā”, cháng yòng lái chǔnǚ
shī sān bǎi sān shǒu: xìng pínmíng yuēqióng
xīng sān shǒu: míng yuēfán
nòng guī luó: míng yuēluó 'ér
yán shí láng zhōng zài jùn gǎi zhì dōng nán lóu yīn míng qīng huī wèi biāo bǎng yán: míng yuēqīng huī
南溪有会景亭处众亭之间无所见甚不称其名予欲迁之少西临断岸西向可以远望而力未暇特为制名曰招隐仍为诗以告来者庶几迁之
yóu jìng bìng : ér míng yuēfàn tiān yún
nán 'ān yán zhù dìng yìng shī zhēn zàn: míng yuēdìng yìng
延寿寺僧小轩极萧洒予为名曰林乐取庄生所谓林乐而无形者并为赋诗
赵子充示竹夫人诗盖凉寝竹器憩臂休膝似非夫人之职予为名曰青奴并以小诗取之二首
赵子充示竹夫人诗盖凉寝竹器憩臂休膝似非夫人之职予为名曰青奴并以小诗取之二首
宴坐之地籧篨覆之名曰蓬斋
友人惠石两峰巉然取杜子美玉山高并两峰寒之句名曰小玉山
fèng: míng yuēfèng huáng
tuì màn shǒu sān: shī míng yuētuì ”, dāng rán shì zhǐ guī yǐn hòu de zuò pǐn
shǔ tóng yáo: míng yuēā wèimài shí
zhè tiāné guī bìng zuò: zuò tíngmíng yuēxiū xiū”,“ zuò wén jiàn zhì yuē:‘ xiūměi xiū 'ér měi
摸鱼儿(两岩有石状怪甚,取离骚九歌名曰山鬼,因赋摸鱼儿,改名山鬼谣)
mǎn jiāng hóng: míng yuēlíng jiǔ”。
千年调(开山径得石壁,因名曰苍壁,出望外,意天之所赐邪,喜而赋之)
zhè tiānyòu kǎi rán tán gōng míngyīn zhuī niàn shàonián shí shì zuò: míng yuē tīng xiān fáng bèi
千年调(庶庵小阁名曰卮言,作此词以嘲之)
zhè tiān: yīnmíng yuēguà fēng
zhēng zhāo: jìn shǐmíng yuēhuáng zhōng xià wēi diàojiǎo zhāo yuē huáng zhōng qīng jiǎo diào
tiān mén yáo: suì mìngmíng yuēé méi
gèngduōjiéguǒ...