běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 却又早
rú
mèng
lìng
: 残红狼藉,落花满眼,
却又
不忍亲见,于是试着向正在卷帘的侍女问个究竟。一个“试”字,将词人
jìng
yè
sī
: 内容是单纯的,但同时
却又
是丰富的。它是容易理解的,
却又
是体味不尽的。诗人所没有说的比他已
wū
yè
tí
:
què
yòu
bāo
hán
zhe
xǔ
duō
yì
nèi
'
ér
yán
wài
zhī
yīn
。
chāi
tóu
fèng
: 何表达呢?明明在爱,
却又
不能去爱;明明不能去爱,
却又
割不断这爱缕情丝。刹那间,有爱,有恨
yī
jiǎn
méi
:
xiāng
sī
què
yòu
bù
néng
xiāng
jiàn
de
wú
nài
sī
xù
liú
zhū
bǐ
duān
。
yuǎn
bié
lí
:
què
yòu
ràng
rén
gǎn
dào
bù
shì
dān
chún
xiě
jǐng
liǎo
。
rú
mèng
lìng
·
cháng
jì
xī
tíng
rì
mù
:
què
yòu
xī
mò
rú
jīn
,
jù
jù
hán
yòu
shēn
yì
。
shuǐ
diào
gē
tóu
·
zhōng
qiū
:
què
yòu
hán
xù
dì
biǎo
shì
liǎo
duì
yú
bù
xìng
de
lí
rén
men
de
tóng
qíng
。
jiě
yǔ
huā
·
shàng
yuán
:
què
yòu
dū
jìn
jí
yùn
jiè
hán
xù
zhī
néng
shì
,
yě
kě
yǐ
shuō
shì
yìqǔ
tóng
gōng
bā
。
lán
líng
wáng
:
gǎn
qíng
què
yòu
yòu
bō
lán
。
liù
zhōu
gē
tóu
·
jiàn
kāng
liú
shǒu
xí
shàng
zuò
:
què
yòu
wú
kě
nài
hé
de
shén
tài
。
yì
jiù
yóu
: 上人而容貌憔悴的她,
却又
羞于去见自己的心上人。这是多么矛盾、真实而又复杂的心情,词人把它
xíng
lù
nán
zhī
yī
: ,这一次他端起酒杯,
却又
把酒杯推开了;拿起筷子,
却又
把筷子撂下了。他离开座席,拔下宝剑,
mèng
yóu
tiān
lǎo
yín
liú
bié
:
què
yòu
yú
shān
huā
mí
rén
、
yǐ
shí
zàn
qì
zhī
zhōng
,
hū
jué
mù
sè
jiàng
lín
,
dàn
mù
zhī
biàn
hé
qí
shū
hū
。
xuān
zhōu
xiè
tiǎo
lóu
jiàn
bié
jiàoshū
shū
yún
:
rán
hòu
què
yòu
xùn
jí
cóng
jiǔ
xiāo
diē
rù
kǔ
mèn
de
shēn
yuān
。
bài
xīn
yuè
:
què
yòu
qīng
rú
dié
chì
。
chūn
jiāng
huā
yuè
yè
:
què
yòu
yǒng
yuǎn
bù
néng
rú
yuàn
。
cháng
hèn
gē
: ,所以寄希望于梦境,
却又
是“悠悠生死别经年,魂魄不曾来入梦”。诗至此,已经把“长恨”之“
wèn
liú
shí
jiǔ
:
què
yòu
yǔ
tiān
qì
yòu
guān
。
tiān
wèn
:
què
yòu
bù
néng
cháng
jiǔ
bǎo
cáng
?
zài
yóu
xuán
dū
guān
:
què
yòu
huí
lái
liǎo
,
nán
dào
shì
nà
xiē
rén
suǒ
néng
yù
liào
dào
de
má
?
duì
yú
'
ě
shā
nà
cì
zhèng
zhì
gé
xīn
de
zhèng
dí
,
shī
rén
qiū
fēng
yǐn
:
què
yòu
fùzhuó
tā
wù
'
ér
suí
chù
cún
zài
,
xiàn
zài
fēng
dòng
tíng
shù
,
mù
yè
xiāo
xiāo
,
zé
wú
xíng
de
qiū
fēng
fēn
míng
yǐ
jīng
jìn
zài
chóu
lè
tiān
yáng
zhōu
chū
féng
xí
shàng
yòu
zèng
:
què
yòu
xiāng
dāng
dá
guān
。
zhú
zhī
cí
jiǔ
shǒu
(
qí
'
èr
)
:
què
yòu
bù
dān
chún
xiě
jǐng
,
jǐng
zhōng
yùn
hán
zhe
nǚ
zhù
rén
gōng
fù
zá
de
qíng
yì
。
jiāng
nán
féng
lǐ
guī
nián
: 乱和诗人的衰病漂泊,
却又
丝毫不觉得诗人在刻意设喻,这种写法显得特别浑成无迹。加上两句当中
huáng
yǐ
:
dú
zhě
dú
qǐ
lái
.
què
yòu
gǎn
jué
shì
nà
me
jǐn
mì
hé
wán
zhěng
。
wén
wáng
yòu
shēng
:
què
yòu
gè
yòu
cè
zhòng
。
gǔ
cóng
jūn
xíng
:
mò
duàn
què
yòu
xuǎn
yòng
liǎo
zhāng
kǒu
zuì
dà
de
liù
má
yùn
。
zèng
wèi
bā
chù
shì
:
què
yòu
jué
dé
shì
shì
miǎo
máng
,
wú
xiàn
gǎn
kǎi
。
qīng
xī
:
zhè
tóng
yī
tiáo
qīng
xī
què
yòu
xiǎn
dé
nà
me
xián
jìng
、
ān
mì
,
jīhū
méi
yòu
yī
diǎn
shēng
xī
。
xún
xī
shān
yǐn
zhě
bù
yù
:
què
yòu
jiè
tí
“
bù
yù
”
,
ér
lín
lí
jìn
zhì
dì
shū
fā
liǎo
zì
jǐ
de
yōu
qíng
yǎ
qù
hé
kuàng
dá
de
xiōng
huái
,
sì
hū
bǐ
xiāng
chūn
fàn
ruò
yé
xī
:
què
yòu
xiǎn
dé
yòng
xīn
xì
zhì
。
gèngduōjiéguǒ...