běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 仙福
自是天仙福。
«又寿吴蒙庵»
刘辰翁
南宋
自是天仙福。
«霜天晓角(寿吴蒙庵)»
刘辰翁
南宋
开筵处,是真
仙福
地,不着纤埃。
«沁园春(刘总干会饮同寮,出示新词,席上用韵)»
李廷忠
宋
九
仙福
地,不减玉龟山。
«满庭芳»
王子容
宋
清閒自是神
仙福
,不是神仙不得閒。
«清閒»
姜特立
南宋
太清飞出离宫景,平地分为散
仙福
。
«游老君洞»
张说
宋
人生但愿水
仙福
,梅兄礬弟真难为。
«三香图»
赵文
宋
开筵处,是真
仙福
地,不着纤埃。
«沁园春»
李廷忠
宋
1