唐代 法轮 Fa Lun  唐代  
yī shǒu yī yè

lún Fa Lun
   tái xiāo lòu jiéqīng mén shǔ tōngqīng xiá zhào dào chuī zhuǎn xiāng fēng
   luán guāng wàn jīn róngmíng jiā yóu juéqīng shàng xuān gōng
   yún luàn pèi chén hóngbǎi chéng guī běi liǎng hàn jiǔ cán xióng
   cáo lòu qìng qià wēi gōngpíng yuán luòyìn shǒu hái fēng
   fèng guān shèngréng guān shū guǐ tóngyóu yán dài fēng gàowèi rěn xiàng huá sōng
guān jià chū shì huáijiànwén yuàn yīng huá》)