宋代 释晓莹 Shi Xiaoying  宋代  
一首一页

释晓莹 Shi Xiaoying
  那敢谓长城。

释晓莹 Shi Xiaoying
  抚事心犹壮。

释晓莹 Shi Xiaoying
  风沙轻漠漠。

释晓莹 Shi Xiaoying
  丰城千里外。

释晓莹 Shi Xiaoying
  放怀端与世情疏。

释晓莹 Shi Xiaoying
  但觉旅怀开。

释晓莹 Shi Xiaoying
  发兴真成继庾公。

释晓莹 Shi Xiaoying
  甘棠不翦向来荣。

释晓莹 Shi Xiaoying
  而今总入老夫诗。

释晓莹 Shi Xiaoying
  对景由来诗句丽。

释晓莹 Shi Xiaoying
  对景觅诗联。

释晓莹 Shi Xiaoying
  断岭云归白。

释晓莹 Shi Xiaoying
  独冒烟岚促去程。

释晓莹 Shi Xiaoying
  地去秉钧余咫尺。

释晓莹 Shi Xiaoying
  放怀便所便。

释晓莹 Shi Xiaoying
  未厌长为客。

释晓莹 Shi Xiaoying
  随宜领览到斜晖。

释晓莹 Shi Xiaoying
  胸中历历古兼今。

释晓莹 Shi Xiaoying
  携朋上故基。

释晓莹 Shi Xiaoying
  闲来湖上立移时。

释晓莹 Shi Xiaoying
  细柳乱摇风。

释晓莹 Shi Xiaoying
  檐雨滴秋残旅梦。

释晓莹 Shi Xiaoying
  无因从发药。

释晓莹 Shi Xiaoying
  雁字联联写碧空。