宋代 释晓莹 Shi Xiaoying  宋代  
一首一页

释晓莹 Shi Xiaoying
  栏干聊小凭,取次缀诗篇。

释晓莹 Shi Xiaoying
  可怜赢得鬓成霜。

释晓莹 Shi Xiaoying
  可堪时序苦侵寻,留滞谁知此日心。

释晓莹 Shi Xiaoying
  倦客独携筇。

释晓莹 Shi Xiaoying
  久客欣无事。

释晓莹 Shi Xiaoying
  负暄孤坐松根石。

释晓莹 Shi Xiaoying
  临岐强破颜。

释晓莹 Shi Xiaoying
  不到兹亭久。

释晓莹 Shi Xiaoying
  高怀不我弃。

释晓莹 Shi Xiaoying
  春光和暖恰相宜。

释晓莹 Shi Xiaoying
  出门纵步细哦诗。

释晓莹 Shi Xiaoying
  蝉噪日将落。

释晓莹 Shi Xiaoying
  苍生从此得伸眉。

释晓莹 Shi Xiaoying
  倒拄乌藤乘逸兴。

释晓莹 Shi Xiaoying
  不妨谈笑又诗成。

释晓莹 Shi Xiaoying
  灯火照青编。

释晓莹 Shi Xiaoying
  薄饭粗缯老此生。

释晓莹 Shi Xiaoying
  波中船舫来还去。

释晓莹 Shi Xiaoying
  北山迤逦自苍然。

释晓莹 Shi Xiaoying
  绊身何用尚浮名。

释晓莹 Shi Xiaoying
  白鸟翩翩接翅飞。

释晓莹 Shi Xiaoying
  岸曲水流寒。

释晓莹 Shi Xiaoying
  不记登临日几回。

释晓莹 Shi Xiaoying
  二月春方好。