zhū bǎi jiā : zhōng guó zhé xué zhù zuò : zhōng guó zhé xué rén : zhé xué shǐ : shǐ rén : bǎi shū míng : wén : wén xué xiě zuò : tài qīng : zhū [xiǎnshìquánbù] > hán fēi 
mùlù
hán fēi Han Feizi zhàn guó wǎn(qián280~qián233) hán guó

jiā lèi Legalism classhán fēi

是中国战国时期(前275-前221)著名的哲学家、法家学说集大成者、散文家。战国晚期韩国(今河南省新郑;郑韩古国在今天的河南新郑)人,汉族。原为韩国贵族,与李斯同师苟卿。口吃.。继承和发展了荀子的法术思想,同时又吸取了他以前的法家学说,成为法家的集大成者。多次上书韩王变法图强,不见用,乃发愤著书立说,以求闻达。秦王政慕其名,遗书韩王强邀其出使秦国。在秦遭李斯、姚贾诬害,死狱中。比较各国变法得失,提出“以法为主”,法、术、势结合的理论,集法家思想大成。今存《韩非子》五十五篇。他创立的法家学说,为中国第一个统一专制的中央集权制国家的诞生提供了理论依据。

生平简介

生于周赧王三十五年,卒于秦始皇十四年,战国时韩国人,出身于贵族世家,是韩国的旁支公子。他口吃,不善言谈,而善于著述。韩非与李斯同是荀卿的学生,他博学多能,才学超人,李斯自以为不如。
韩非虽然师奉荀卿,但思想观念却与荀卿大不相同,他没有承袭儒家的思想,在战国末期新形势下,他顺应时代发展的需求,却“喜刑名法术之学”,并“归本于黄、老”,继承并发展了法家思想,成为战国末年法家之集大成者。
韩非生于战国七雄纷争之世,在战国七雄中,韩国是最弱小的国家,他目睹韩国日趋衰弱,曾多次向韩王上书进谏,寄希望于韩王安励精图治,变法图强,但韩王置若罔闻,始终都未采纳。这使他孤独悲观,大失所望。他从“观往者得失之变”之中探索变弱为强的道路,写了《孤愤》、《五蠹》、《内外储》、《说林》、《说难》等十余万言的著作,全面、系统地阐述了他的法治思想,抒发了忧愤孤直而不容于时的愤懑。这些著作流传到秦国,秦始皇读了《孤愤》、《五蠹》之后,大加赞赏,发出“嗟乎!寡人得见此人与之游,死不恨矣”的感叹。可谓推崇备至,仰慕已极。但秦始皇却不知这两篇文章是谁所写,于是便问李斯,李斯告诉他是韩非的著作。秦始皇为了见到韩非,便急切下令攻打韩国。韩王安本来不任用韩非,在形势急迫的情况下,于是便派韩非出使秦国。秦始皇见到韩非,非常高兴,然而却未被信任和重用。韩非曾上书劝秦始皇先伐赵缓伐韩,由此遭到李斯和姚贾的谗害,他们诋毁地说:“韩非,韩之诸公子也。今王欲并诸侯,非终为韩不为秦,此人之情也。今王不用,久留而归之,此自遣患也,不如以过法诛之。”秦始皇信以为然,就把韩非交给法官审讯。李斯派人给韩非送去毒药,让他自杀。韩非想向秦始皇自陈心迹,却又不能进见。秦始皇后来感到懊悔,使人赦免他,韩非已经死了。(见《史记·老子韩非列传》)从此结束了他冤屈的一生。
韩非的著作,是他逝世后,后人辑集而成的。据《汉书·艺文志》著录《韩子》五十五篇,《隋书·经籍志》著录二十卷,张守节《史记正义》引阮孝绪《七录》(或以为刘向《七录》)也说“《韩子》二十卷。”篇数、卷数皆与今本相符,可见今本并无残缺。自汉而后,《韩非子》版本渐多,其中陈奇猷《韩非子集释》尤为校注详赡,考订精确,取舍严谨;梁启雄的《韩子浅解》尤为简明扼要,深入浅出,功力深厚。

法家思想

法家是先秦诸子中对法律最为重视的一派。他们以主张“以法治国”的“法治”而闻名,而且提出了一整套的理论和方法。这为后来建立的中央集权的秦朝提供了有效的理论依据,后来的汉朝继承了秦朝的集权体制以及法律体制,这就是我国古代封建社会的政治与法制主体。

法家在法理学方面做出了贡献,对于法律的起源、本质、作用以及法律同社会经济、时代要求、国家政权、伦理道德、风俗习惯、自然环境以及人口、人性的关系等基本的问题都做了探讨,而且卓有成效。

但是法家也有其不足的地方。如极力夸大法律的作用,强调用重刑来治理国家,“以刑去刑”,而且是对轻罪实行重罚,迷信法律的作用。他们认为人的本性都是追求利益的,没有什么道德的标准可言,所以,就要用利益、荣誉来诱导人民去做。比如战争,如果立下战功就给予很高的赏赐,包括官职,这样来激励士兵与将领奋勇作战。这也许是秦国军队战斗力强大的原因之一,灭六国统一中国,法家的作用应该肯定,尽管它有一些不足。

法家的思想简略介绍如下:

反对礼制

法家重视法律,而反对儒家的“礼”。他们认为,当时的新兴地主阶级反对贵族垄断经济和政治利益的世袭特权,要求土地私有和按功劳与才干授予官职,这是很公平的,正确的主张。而维护贵族特权的礼制则是落后的,不公平的。

法律的作用

第一个作用就是“定分止争”,也就是明确物的所有权。其中法家之一慎到就做了很浅显的比喻:“一兔走,百人追之。积兔于市,过而不顾。非不欲兔,分定不可争也。”意思是说,一个兔子跑,很多的人去追,但对于集市上的那么多的兔子,却看也不看。这不是不想要兔子,而是所有权已经确定,不能再争夺了,否则就是违背法律,要受到制裁。

第二个作用是“兴功惧暴”,即鼓励人们立战功,而使那些不法之徒感到恐惧。兴功的最终目的还是为了富国强兵,取得兼并战争的胜利。

“好利恶害”的人性论

法家认为人都有“好利恶害”或者“就利避害”的本性。像管子就说过,商人日夜兼程,赶千里路也不觉得远,是因为利益在前边吸引他。打渔的人不怕危险,逆流而航行,百里之远也不在意,也是追求打渔的利益。有了这种相同的思想,所以商鞅才得出结论:“人生有好恶,故民可治也。”

“不法古,不循今”的历史观

法家反对保守的复古思想,主张锐意改革。他们认为历史是向前发展的,一切的法律和制度都要随历史的发展而发展,既不能复古倒退,也不能因循守旧。商鞅明确地提出了“不法古,不循今”的主张。韩非则更进一步发展了商鞅的主张,提出“时移而治不易者乱”,他把守旧的儒家讽刺为守株待兔的愚蠢之人。

“法”“术”“势”结合的治国方略

商鞅、慎到、申不害三人分别提倡重法、重势、重术,各有特点。到了法家思想的集大成者韩非时,韩非提出了将三者紧密结合的思想。法是指健全法制,势指的是君主的权势,要独掌军政大权,术是指的驾御群臣、掌握政权、推行法令的策略和手段。主要是察觉、防止犯上作乱,维护君主地位。

法家思想和我们现在所提倡的民主形式的法治有根本的区别,最大的就是法家极力主张君主集权,而且是绝对的。这点应该注意。法家其他的思想我们可以有选择地加以借鉴、利用。
治国之道
为了适应新的政治形势,法家提出了新的治国之道,如上所述,他们自以为是立于不败之地的。照他们所说,第一个必要的步骤是立法。韩非写道:“法者,编著之图籍,设之于官府,而布之于百姓者也。”(《韩非子·难三》)通过这些法,告诉百姓,什么应该做,什么不应该做,法一经公布,君主就必须明察百姓的行为。因为他有势,可以惩罚违法的人,奖赏守法的人。这样办,就能够成功地统治百姓,不论有多少百姓都行。
关于这一点,韩非写道:“夫圣人之治国,不恃人之为吾善也,而用其不得为非也。恃人之为吾善也,境内不什数;用人不得为非,一国可使齐。为治者用众而舍寡、故不务德而务法。”(《韩非子。显学》)

君主就这样用法用势治民。他不需要有特殊才能和高尚道德,也不需要像儒家主张的那样,自己作出榜样,或是通过个人的影响来统治。

韩非子与《韩非子》

韩非子有两个解释,一指人物战国末期韩国的哲学家、法家学家韩非;二指一本书,是韩非死后后人搜集其遗著,并加入他人论述韩非学说的文章编成的。

韩非(约前280-前233),是战国末期韩国[今河南新郑]的贵族,“喜刑名法术之学”,后世称他为韩非子。有人说他口吃。

他和李斯都是荀子的弟子。当时韩国很弱,常受邻国的欺凌,他多次向韩王提出富强的计策,但未被韩王采纳。韩非写了《孤愤》《五蠹》等一系列文章,这些作品后来集为《韩非子》一书。秦王嬴政读了韩非的文章,极为赞赏。公元前234年,韩非作为韩国的使臣来到秦国,上书秦王,劝其先伐赵而缓伐韩。李斯妒忌韩非的才能,与姚贾一道进谗加以陷害,韩非被迫服毒自杀。

韩非子注意研究历史,认为历史是不断发展进步的。他认为如果当今之世还赞美“尧、舜、汤、武之道”“必为新圣笑矣”。因此他主张“不期修古,不法常可”“世异则事异”“事异则备变”(《韩非子·五蠹》),要根据今天的实际来制定政策。他的历史观,为当时地主阶级的改革提供了理论根据。

韩非继承和总结了战国时期法家的思想和实践,提出了君主专制中央集权的理论。他主张“事在四方,要在中央;圣人执要,四方来效”(《韩非子·物权》),国家的大权,要集中在君主(“圣人”)一人手里,君主必须有权有势,才能治理天下,“万乘之主,千乘之君,所以制天下而征诸侯者,以其威势也”(《韩非子·人主》)。为此,君主应该使用各种手段清除世袭的奴隶主贵族,“散其党”“夺其辅”(《韩非子·主道》);同时,选拔一批经过实践锻炼的封建官吏来取代他们,“宰相必起于州部,猛将必发于卒伍”(《韩非子·显学》)。韩非还主张改革和实行法治,要求“废先王之教”(《韩非子·问田》),“以法为教”(《韩非子·五蠹》)。他强调制定了“法”,就要严格执行,任何人也不能例外,做到“法不阿贵”“刑过不避大臣,赏善不遗匹夫”(《韩非子·有度》)。他还认为只有实行严刑重罚,人民才会顺从,社会才能安定,封建统治才能巩固。韩非的这些主张,反映了新兴封建地主阶级的利益和要求,为结束诸侯割据,建立统一的中央集权的封建国家,提供了理论依据。秦始皇统一中国后采取的许多政治措施,就是韩非理论的应用和发展。

《韩非子》是战国末期韩国法家集大成者韩非的著作。

《韩非子》一书,重点宣扬了韩非法、术、势相结合的法治理论。韩非“法”、“术”、“势”相结合的理论,达到了先秦法家理论的最高峰,为秦统一六国提供了理论武器,同时,也为以后的封建专制制度提供了理论根据。
韩非的朴素辩证法思想也比较突出,他首先提出了矛盾学说,用矛和盾的寓言故事,说明“不可陷之盾与无不陷之矛不可同世而立”的道理。值得一提的是,《韩非子》书中记载了大量脍炙人口的寓言故事,最著名的有“自相矛盾”、“守株待兔”、“讳疾忌医”、“滥竽充数”、“老马识途”等等。这些生动的寓言故事,蕴含着深隽的哲理,凭着它们思想性和艺术性的完美结合,给人们以智慧的启迪,具有较高的文学价值。

韩非子生活于公元前3世纪,是战国后期韩国的王族,他口吃,不善言辞却善著书。

韩非子生活的时代,韩国国势日益削弱,他出于爱国心,屡次上书韩国国王,建议变法,主张统治者应当以富国强兵为重要任务;但国王并没有采纳。于是,他根据历史上治国的经验教训和现实社会状况,写出了《五蠹》、《孤愤》、《内外储说》、《说林》、《说难》等十余万字的政治论文,辑为《韩非子》一书。他的这些论文在韩国不受重视,却传到当时的强国秦国,很受秦始皇的喜欢。秦始皇举兵攻韩国,韩国国王派遣韩非出使秦国求和,秦始皇留下他准备重用,当时任秦国丞相的李斯是韩非子的同学,深知韩非子的才能高过于他,出于嫉妒,于是向秦始皇进谗言诬陷他。秦始皇听信谗言,将韩非子投入监狱并毒死了他。

韩非子的主要著作《韩非子》是先秦法家学说集大成者的著作。这部书现存五十五篇,约十余万言,大部分为韩非自己的作品。当时,在中国思想界以儒家、墨家为代表,崇尚“法先王”和“复古”,韩非子的法家学说坚决反对复古,主张因时制宜。韩非子攻击主张“仁爱”的儒家学说,主张法治,提出重赏、重罚、重农、重战四个政策。韩非子提倡君权神授,自秦以后,中国历代封建专制主义极权统治的建立,韩非子的学说是颇有影响的。

韩非子的文章说理精密,文锋犀利,议论透辟,推证事理,切中要害。比如《亡征》一篇,分析国家可亡之道达47条之多,实属罕见。《难言》、《说难》二篇,无微不至地揣摩所说者的心理,以及如何趋避投合,周密细致,无以复加。

韩非子的文章构思精巧,描写大胆,语言幽默,于平实中见奇妙,具有耐人寻味、警策世人的艺术效果。韩非子还善于用大量浅显的寓言故事和丰富的历史知识作为论证资料,说明抽象的道理,形象化地体现他的法家思想和他对社会人生的深刻认识。在他文章中出现的很多寓言故事,因其丰富的内涵,生动的故事,成为脍炙人口的成语典故,至今为人们广泛运用。
是一“实用派”作家。

韩非子的思想

韩非子师承荀子,但却提出许多超越儒家的新观点,写下不少伟大著作,是战国时期法家的代表。

韩非子通过许多寓言故事,系统地阐明法、术、势的法制理论。他的著作总结了古代国君的得失,表达了自己的抱负和主张,例如:《孤愤》、《五蠹》、内外《储说》等。其中《自相矛盾》和《守株待兔》便是有趣的寓言故事。
法家思想: 
一、天不能决定人事吉凶,人定胜天。
二、人不应该违背自然规律,而要把天当作物类来利用。 
三、国家要富强,要靠耕战,耕是搞好农业生产,战加强战备。 
四、法治比德治更适合于当时社会,因为社会发展变化了,一切事物也随之变化,因此具体措施也应改变。
五、法治讲求法术、法令,要让人人皆知,坚决执行。是国君驾驭群臣的方法,是国君至高无上的权力和威势。
hán fēi
zuòzhě: hán fēi Han Feizi
  《 hán fēi shì zhōng guó dài zhù míng xiǎng jiā hán fēi de zhù zuò
   quán shū fēn wéi shí piānwéi jiā chéng de zuò pǐn
hán fēi zǐ hán fēi zǐ
  tónghán fēi
hán fēi jiǎn jiè
  hán fēi shēng zhōu nǎn wáng sān shí nián , qín wáng zhèng shí niányuē qián 281 nián - qián 233 nián), hán fēiwèi hán guó gōng guó jūn zhī ), hàn zhàn guó shí hán guó rén ( jīn nán shěng xīn zhèng)。 shì zhōng guó dài zhù míng de zhé xué jiā xiǎng jiāzhèng lùn jiā sǎnwén jiā jiā xiǎng de chéng zhěhòu shì chēng hán huò hán fēi ”。 hán fēi kǒu chī ( jiēbā), shàn yán tánér shàn zhù shùhán fēi tóng shì xún qīng de xué shēng xué duō néngcái xué chāo rén wéi mǐn jié wéi xiě wén zhāng lái shì rénkān chēng dāng shí de shǒu fán shì guò de wén zhāng de rénjīhū méi yòu pèi de cái xué de
   hán fēi shī cóng xún qīngdàn xiǎng guān niàn què xún qīng xiāng tóng méi yòu chéng jiā de xiǎngquè xíng míng shù zhī xué”( shēn hài zhù zhāng jūn zhù dāng zhí shù xíngyīn xún chén xià shēn suǒ shēn hài de lùn chēng wéishù”。 shāng yàng de lùn chēng wéi”。 zhè liǎng zhǒng lùn tǒng chēngxíng míng”, suǒ chēng wéixíng míng shù zhī xué”),“ guī běn huáng lǎo”( zhǐ hán fēi de lùn huáng lǎo zhī xiāng dōubù shàng fán huáqīng jiǎn wéijūn chén zhèng), chéng bìng zhǎn liǎo jiā xiǎngchéng wéi zhàn guó nián jiā zhī chéng zhě
   hán guó zài zhàn guó xióng zhōng shì zuì ruò xiǎo de guó jiāhán fēi shēn wéi hán guó gōng hán guó shuāi ruòcéng duō xiàng hán wáng shàng shū jìn jiàn wàng hán wáng 'ān jīng zhìbiàn qiángdàn hán wáng zhì ruò wǎng wénshǐ zhōng wèi cǎi zhè shǐ fēi cháng bēi fèn shī wàng cóngguān wǎng zhě shī zhī biànzhī zhōng tàn suǒ biàn ruò wéi qiáng de dào xiě liǎo fèn》、《 》、《 nèi wài chǔ》、《 shuō lín》、《 shuìnánděng shí wàn yán de zhù zuòquán miàn tǒng chǎn shù liǎo de zhì xiǎngshū liǎo yōu fèn zhí 'ér róng shí de fèn mèn
   hòu lái zhè xiē zhù zuò liú chuán dào qín guóqín wáng zhèng liǎo fèn》、《 zhī hòu jiā zàn shǎng chūjiē ! guǎ rén jiàn rén zhī yóu hèn de gǎn tàn wèi tuī chóng bèi zhìyǎng qín wáng zhèng zhī zhè liǎng piān wén zhāng shì shuí suǒ xiě shì biàn wèn gào shì hán fēi de zhù zuòqín shǐ huáng wèile jiàn dào hán fēibiàn shàng xià lìng gōng hán guóhán wáng 'ān yuán běn zhòng yòng hán fēidàn shí xíng shì jǐn shì biàn pài hán fēi chū shǐ qín guóqín wáng zhèng jiàn dào hán fēifēi cháng gāo xīngrán 'ér què wèi bèi xìn rèn zhòng yònghán fēi céng shàng shū quàn qín shǐ huáng xiān zhào huǎn hányóu zāo dào yáo jiǎ de chán hài men huǐ shuō:“ hán fēihán zhī zhū gōng jīn wáng bìng zhū hóufēi zhōng wéi hán wéi qín rén zhī qíng jīn wáng yòngjiǔ liú 'ér guī zhī qiǎn huàn guò zhū zhī。” qín wáng zhèng rèn liǎo men de shuō xià lìng jiāng hán fēi shěn xùn pài rén gěi hán fēi sòng yàoràng shāhán fēi xiǎng xiàng qín shǐ huáng chén xīn què yòu néng jìn jiànqín wáng zhèng zài hán fēi zhī hòu hòu huǐ liǎobiàn xià lìng rén shè miǎn hán fēirán 'ér wéi shí wǎn。 ( jiànshǐ · lǎo hán fēi lièzhuàn》 )
   hán fēi de zhù zuòshì shì shì hòuhòu rén ji 'ér chéng dehàn shū · wén zhìzhù hán shí piān,《 suí shū · jīng zhìzhù 'èr shí juànzhāng shǒu jiéshǐ zhèng yǐn ruǎn xiào 》 ( huò wéi liú xiàng 》 ) shuō“《 hán èr shí juàn。” piān shùjuàn shù jiē jīn běn xiāng jiàn jīn běn bìng cán quē hàn 'ér hòu,《 hán fēi bǎn běn jiàn duō zhōng chén yóu hán fēi shìyóu wéi jiàozhù xiáng shànkǎo dìng jīng quèqǔshě yán jǐnliáng xióng dehán qiǎn jiěyóu wéi jiǎn míng 'ě yàoshēn qiǎn chūgōng shēn hòu
hán fēi hán fēi
   hán fēi yòu liǎng jiě shì zhǐ rén zhàn guó hán guó zhù míng de zhé xué jiā jiā dài biǎo hán fēièr zhǐ běn shūshì hán fēi hòuhòu rén sōu zhùbìng jiā rén lùn shù hán fēi xué shuō de wén zhāng biān chéng de
   hán fēi zhù yán jiū shǐrèn wéi shǐ shì duàn zhǎn jìn de rèn wéi guǒ dāng jīn zhī shì hái zàn měiyáoshùntānɡ zhī dào”“ wéi xīn shèng xiào ”。 yīn zhù zhāng xiū cháng ”“ shì shì ”“ shì bèi biàn”(《 hán fēi · 》), yào gēn jīn tiān de shí lái zhì dìng zhèng de shǐ guānwéi dāng shí zhù jiē de gǎi gōng liǎo lùn gēn
   hán fēi chéng zǒng jié liǎo zhàn guó shí jiā de xiǎng shí jiàn chū liǎo jūn zhù zhuān zhì zhōng yāng quán de lùn zhù zhāngshì zài fāngyào zài zhōng yāngshèng rén zhí yào fāng lái xiào”(《 hán fēi · quán》), guó jiā de quányào zhōng zài jūn zhù(“ shèng rén”) rén shǒu jūn zhù yòu quán yòu shìcái néng zhì tiān xià,“ wàn chéng zhī zhùqiānshèng zhī jūnsuǒ zhì tiān xià 'ér zhēng zhū hóu zhě wēi shì ”(《 hán fēi · rén zhù》)。 wèicǐjūn zhù yīnggāi shǐ yòng zhǒng shǒu duàn qīng chú shì de zhù guì ,“ sàn dǎng”“ duó ”(《 hán fēi · zhù dào》); tóng shíxuǎn jīng guò shí jiàn duàn liàn de fēng jiàn guān lái dài men,“ zǎixiàng zhōu měngjiàng ”(《 hán fēi · xiǎn xué》)。 hán fēi hái zhù zhāng gǎi shí xíng zhìyào qiúfèi xiān wáng zhī jiào”(《 hán fēi · wèn tián》),“ wéi jiào”(《 hán fēi · 》)。 qiáng diào zhì dìng liǎo”, jiù yào yán zhí xíngrèn rén néng wàizuò dào 'ā gu씓 xíng guò chénshǎng shàn ”(《 hán fēi · yòu 》)。 hái rèn wéi zhǐ yòu shí xíng yán xíng zhòng rén mín cái huì shùn cóngshè huì cái néng 'ān dìngfēng jiàn tǒng zhì cái néng gǒng hán fēi de zhè xiē zhù zhāngfǎn yìng liǎo xīn xīng fēng jiàn zhù jiē de yào qiúwéi jié shù zhū hóu jiàn tǒng de zhōng yāng quán de fēng jiàn guó jiā gōng liǎo lùn qín shǐ huáng tǒng zhōng guó hòu cǎi de duō zhèng zhì cuò shījiù shì hán fēi lùn de yìng yòng zhǎn
  《 hán fēi shì zhàn guó hán guó jiā chéng zhě hán fēi de zhù zuòzhè shū xiàn cún shí piānyuē shí wàn yán fēn wéi hán fēi de zuò pǐn
  《 hán fēi shūzhòng diǎn xuān yáng liǎo hán fēi shùshì xiāng jié de zhì lùn dào liǎo xiān qín jiā lùn de zuì gāo fēngwéi qín tǒng liù guó gōng liǎo lùn tóng shí wéi hòu de fēng jiàn zhuān zhì zhì gōng liǎo lùn gēn
   hán fēi de biàn zhèng xiǎng jiào chū shǒu xiān chū liǎo máo dùn xué shuōyòng máo dùn de yán shìshuō míng xiàn zhī dùn xiàn zhī máo tóng shì 'ér de dào zhí de shì,《 hán fēi shū zhōng jìzǎi liǎo liàng kuài zhì rén kǒu de yán shìzuì zhù míng de yòu xiāng máo dùn”、“ shǒu zhū dài ”、“ huì ”、“ làn chōng shù”、“ lǎo shí děng děngzhè xiē shēng dòng de yán shìyùn hán zhe shēn juàn de zhé píng zhe men xiǎng xìng shù xìng de wán měi jié gěi rén men zhì huì de yòu jiào gāo de wén xué jià zhíhán fēi de wén zhāng shuō jīng wén fēng lùn tòu tuī zhèng shì qièzhòng yào hài wáng zhēng piānfēn guó jiā wáng zhī dào 47 tiáo zhī duōshí shǔ hǎn jiàn。《 nán yán》、《 shuìnánèr piān wēi zhì chuài suǒ shuō zhě de xīn tóu zhōu zhì jiā
   dāng shízài zhōng guó xiǎng jiè jiā jiā wéi xiǎn xuéchóng shàng xiān wáng ”, hán fēi de guān diǎn shì fǎn duì zhù zhāng yīn shí zhì hán fēi gēn dāng shí de xíng shì qíng kuàngzhù zhāng zhì chū zhòng shǎngzhòng zhòng nóngzhòng zhàn zhèng hán fēi chàng jūn quán shén shòu qín hòuzhōng guó dài fēng jiàn wáng cháo de zhì guó niàn shòu hán fēi xué shuō de yǐng xiǎng
hán fēi fēn diǎn
  sòng rén yòu jiǔ zhěshēng gài shèn píng shèn jǐnwéi jiǔ shèn měixiàn zhì shèn gāozhù rán shòujiǔ suānguài wèn suǒ zhī zhǎngzhě yáng qiànqiàn yuē:“ gǒu měng ?” yuē:“ gǒu měng jiǔ 'ér shòu?” yuē:“ rén wèi yānhuò lìng huái qián qiè wèng 'ér wǎng ér gǒu 'ér zhī jiǔ suǒ suān 'ér shòu 。”
   guó yòu gǒuyòu dào zhī shì huái shù 'ér míng wàn chéng zhī zhù chén wéi měng gǒuyíng 'ér zhī rén zhù zhī suǒ xiéér yòu dào zhī shì suǒ yòng
   sòng guó yòu mài jiǔ demài jiǔ liàng hěn gōng píngjiē dài rén tài hěn gōng jìngniàng zào de jiǔ hěn xiāng chún,( diàn mén qiánjiǔ xuán guà hěn gāo zhù hěn duō jiǔ què méi yòu rén lái mǎi,( shí jiān jiǔ,) jiǔ biàn suān liǎo。( mài jiǔ degǎn dào guài jiě zhōng yuán xiàng tóng zhù xiàng qiě zhī dào zhè shì de lǎo rén yáng qiàn tànyáng qiàn shuō:“ yǎng de gǒu xiōng 'è ?” mài jiǔ de shuō:“ gǒu xiōng 'è me jiǔ wèishénme jiù mài chū ?” yáng qiàn shuō:“ rén men hài de gǒu ! yòu de rén de xiǎo háichuài shàng qián zhe qián wǎng jiǔdàn de gǒu cuàn chū lái yǎo rén,( shuí hái gǎn lái mǎi jiǔ ?) zhè jiù shì de jiǔ mài diào zuì zhōng biàn suān de yuán yīn。”
   guó jiā yòu zhè yàng de 'è gǒuyòu cái néng de rén huái zhe zhì guó de běn lǐng xiǎng yào bǐng chén guó de jūn wáng), shǐ guó de jūn wáng néng gòu míng xiǎozhì guó de fāng lüè)。 xiē chén xiàng 'è gǒu yàng cuàn chū lái yǎo rénzhè jiù shǐ guó jūn shòu dào méng xié zhìyīn 'ér xiē yòu cái néng de rén néng dào zhòng yòng
hán fēi zhāng jié
  chū jiàn qín
   cún hán 'èr
   nán yán sān
   ài chén
   zhù dào
   yòu liù
   èr bǐng
   yáng quán
   jiān jiǔ
   shí guò shí
   fèn shí
   shuìnán shí 'èr
   shì shí sān
   jiān jié shì chén shí
   wáng zhēng shí
   sān shǒu shí liù
   bèi nèi shí
   nán miàn shí
   shì xié shí jiǔ
   jiě lǎo 'èr shí
   lǎo 'èr shí
   shuō lín shàng 'èr shí 'èr
   shuō lín xià 'èr shí sān
   guān xíng 'èr shí
   ān wēi 'èr shí
   shǒu dào 'èr shí liù
   yòng rén 'èr shí
   gōng míng 'èr shí
   'èr shí jiǔ
   nèi chǔ shuō shàng shù sān shí
   nèi chǔ shuō xià liù wēi sān shí
   wài chǔ shuō zuǒ shàng sān shí 'èr
   wài chǔ shuō zuǒ xià sān shí sān
   wài chǔ shuō yòu shàng sān shí
   wài chǔ shuō yòu xià sān shí
   nán sān shí liù
   nán 'èr sān shí
   nán sān sān shí
   nán sān shí jiǔ
   nán shì shí
   wèn biàn shí
   wèn tián shí 'èr
   dìng shí sān
   shuō shí
   guǐ shǐ shí
   liù fǎn shí liù
   shuō shí
   jīng shí
   shí jiǔ
   xiǎn xué shí
   zhōng xiào shí
   rén zhù shí 'èr
   chì lìng shí sān
   xīn shí
   zhì fēn shí
   shèng wèi zhī qiáng。( néng gòu zhàn shèng de rén cái shì qiáng zhě
   jiàn zhī wèi míng。( néng gòu rèn qīng de rén cái shì míng zhì de
   shì yòu dào yòu chūzuò shì qíng yào yòu dìng de yuán yào suàn dào de yào suàn shī de
   chéng shìxiān bài shì。( shì qíng yòu shí hòu yào zuò chéng què wǎng wǎng yào xiān bài huài
   yán 'èr guì liǎng shì。( chú liǎo guó jūn de mìng lìngméi yòu 'èr zūn guì de yán lùnguó jiā de lìng néng tóng shí yíng gōng shuāng fāng
hán fēi
  《 hán fēi
     Hanfeizj
  《 hán fēi zhōng guó zhàn guó xiǎng jiā hán fēi de zhù zuò 。《 hàn
   shū · wén zhìzhù 55 piān jīn běn de piān shù xiāng tóng。《 hán fēi
   sòng qián dào nián jiān de běn wéi zuì yuán běn cúnmíng dài de gōng hán fēi
   běn jiào duō zhōng jiào zhòng yào de yòudào piān běn、《 hán fēi píng
   běnzhào yòng xián běnxiàn zài chuán shì de wéi qīng dài yuán běn zhì chū de yǐng chāo
   yǐng sān zhǒng zhāng dūn rén yǐng chāo běn chǔn yǐng běnshù táng yǐng chāo běn
   hòu zhǒng chāo běn céng wéi cóng kān zhī yǐng yìnqiàn zhù xiān shèn jiāng qīng
   dài jiā zhù shì shōu láibiān chéng hán fēi jiě》, dàn shū lòu jiào duō
   jìn dài chén yóu hán fēi shìjiào wéi xiáng bèishì yán jiū hán fēi de
   zhòng yào cān kǎo liào。 ( cān jiàn cǎi chā 10 )
  《 quán shū zǒng rèn wéi,《 hán fēi shū,“ míng wéi fēi zhuànshí
   fēi fēi suǒ shǒu dìng 。”《 hán fēi de biān zhě shì hàn shí de guāng
   liú xiàng ( gōng yuán qián 77 qián 6)。 liú xiàng hán fēi jìn bǎi niánduì hán fēi
   xiē wén zhāng de zhēn wěi nán biàn míng zhōngcún hánpiān piān shǒu zhì
  “ huǐ zhǐshì hán fēi deshàng qín wángxián》, dāng shì běn piān de zhèng
   wén xià shì de shàng hán wáng shūde nèi róng néng shì
  《 cún hánpiān de jiànhòu zhèng wén shǐ wén xiàn zhí jiē chāo zhāi liǎoshàng shū》、《 chūn
   qiū》、《 jìn chéng》、《 chǔ dǎo 》、《 qín zhōng de yuán wén suǒ jìzǎi de
   duō shǐ shì jiàn zhèng xiàn cún shǐ shū de 。 ( fāng )
    
hán fēi zhōng de jūn shì xiǎng
  《 hán fēi zhōng de jūn shì xiǎng
  Hanfeizi(BookofHanfeizi),militarythoughtin
     Hanfei diāo zhongdeiunshisixiQng
  《 hán fēi zhōng de jūn shì xiǎng H。。
  (BookofHdnfet zi), militarythoughtin
   zhōng guó xiān qín jiā xué pài dài biǎo zuò hán fēi zhōng
   zhàn zhēng jūn duì děng wèn de xìng rèn shí。《
   》, chēnghán 》, fēn piān zhāng wéi zhàn guó
   fēi suǒ zhùhán fēi ( yuē gōng yuán qián 280 qián 233)
   guó rénhǎo xíng míng shù zhī xuéduō shàng jiàn hán wáng
   qiángwèi bèi cǎi zhuàn wén 10 wàn yánshòu
   wáng wēi zhèng chēng zànhòu zhì qín guózāo děng rén xiàn
   hòu rén shōu zhùpíng rén lùn zhùzuǎn
   shūjīn běn gòng 20 juàn, 55 piān běn shàng wéi
   xiàng xiào dìng běnyòu qīng wáng xiān shèn hán fēi jiě
   jiě běn
  《 hán fēi zhōng de jūn shì xiǎng sǎnjiàn
   zhāngzhù yào guān diǎn shì : zhù zhàn yòu shèn zhàn de
   cóngdāng jīn zhēng de xiàn shí chū bìng
   zhì biàn zhī shuōzhù zhāngmíng jūn ”,“
   nóng”,“ jiān jiá bīng”, jiǎng gēng zhànyòng
   wáng zhī tóng shí fǎn duìzhù duō 'ér hǎo yòng :
  “ shǒu zhàn zhī bèi 'ér qīng gōng ”。 pàn zhàn zhēng
   shàng de tiān mìng guān shì wài yuán de xiǎngrèn wéi
   guǐ shén shèngzuǒ yòu bèi xiāng zhuān zhàn”,
   zhū hóu zhě wēi guó”, zhǐ yòu zhì nèi qiáng,“
   mín xīn”, cái néng bài zhī
   ér zuò wéi zhì guózhì jūn de běn zhǐ
   xiǎng chū wéi jiào”、“ wéi shī”、“
   shǒu wéi yǒngde xùn dǎo yuán qiáng diàoyán xíng”、
  zl fēi hán hán qín 'ér chéng liú zhù piān qíng yàn,、 jiàn zhòng
  《 cóng kānběnwěi fēi
   ”、“ hòu shǎng”, bìng zuò dàoxíng guò g
   shàn ”。 yào gōng 'ér xíng shǎng”,
  “ chéng néng 'ér shòu shì”, suī yòu jūn gōng 'ér zhì néng
   shòu guānzhù zhāng cóng céng xuǎn jiāng chūnán
   zhōu měngjiàng ”, xiān jīng
   zhī shìzhōu zhī guānde shí kǎo yànfāng néng fàn
   rènzàn tóngzhàn zhèn zhī jiān yàn zhà wěide
   jūn shì rèn shí fēng liǎo zhōng guó dài jūn shì
   dàn yòu mǒu xiē duān zhī jiàn
  ( zhāng
   shǎng yào néng zhòng qìn bǎo
   ǹg qǐng gāng gōng yuǎn diǎn jiǔ )
    
yīngwénjièshì
  1. n.:  Han Feizi
jìnyící
hán fēi
xiàngguāncí
dào yán chǔ wáng zhèng zhì jiā zhàn guó shǐ wén huà
xué pài bǎi diǎn chéng chéng diǎn wén xué fān luó ji xué zhōng guó shǐ
zhàn guó shǐ máo dùn xué shuō wén yán wén shuō lín xià gèng duō jiēguǒ ...
bāo hán cí
hán fēi shuō hán fēi
hán fēi cáihán fēi zhèng zōng
guǎn hán fēi hán fēi zhù
huì tōng hán fēi hán fēi · shuìnán
hán fēi jiěhán fēi · lǎo
hán fēi jiàozhùhán fēi rèn wéi
hán fēi quán hán fēi céng duì
hán fēi zhī qiánhán fēi 'èr shí jiǎng
hán fēi shuō shìhán fēi · shuō lín shàng
xiàng hán fēi xué guǎn zhì shì hán fēi
hán fēi huì yán jiūhán fēi wáng de shù
shuō hán fēi 100 míng yánhán fēi zhì shì zhì huì
hán fēi míng yán de zhì huìhán fēi lǎo zhào xiāng wáng
lǎo pǐn píng hán fēi hán fēi huì yán jiū
hán fēi shuō : jiā de jùn yán zhì shìhán fēi
zhōng huá jīng diǎn cáng shū hán fēi zhōng huá jīng diǎn cáng shū hán fēi
hán fēi táng jìng gǎo shàng hǎi shāng yìn shū guǎn yǐng yìn hán fēi jiě wáng xiān shèn shàng hǎi shāng yìn shū guǎn yǐng yìn