: huáfǎnhuízhùyè
juàn sān: : lǎo hóng zhù chūn zhuāng zhī
hóng shī huà: : fàn shān [ tóu ] zhī
juàn : : ”〔 zhēn míng
huáng shān shī huà: : 同是行人更分手”,佳句也。“解逅相逢意已倾”,已道了刘三十一矣。(同上《跋胡少汲与刘邦直
shī zhōng zhǐ : : ” shāng shí zhī
shī : : ,念别怅悠悠”,此情句也。如“白云抱幽石,绿篠媚清涟”,“露湿寒塘草,月映清淮流”,此物
píng shī : : 直置四。谓直书可置于句也。诗曰:“隐隐山分地,苍苍海接天。” 雕藻五。谓以凡目前事而雕
shī : : 待一年春。”此头双声句也。又古诗:“我出崎岖岭,君行峣崅山。”此腹双声句也。又古诗:“野
wén shì: : hòu
dōng shī huà》、《 dōng shī huà 》: : dàn shí chū xīn
wàn shī wèn: : duò
juàn sān: :
juàn : : ” fàn shān zhī
juàn 'èr shí sān: : guò xìng huā chéng jiā
juàn 'èr shí : : ’ gài duō xùn zhī
juàn 'èr shí liù: : hài wéi jiā
juàn 'èr shí : : ’ jiē jiā
juàn 'èr shí : : 蠭起,皆如‘白雪’之句也。” 《后山诗话》云:“文正为《岳阳楼记》,用对话说时景,世以
juàn 'èr shí jiǔ: : chéng jiā
juàn sān shí: : jiàn zhī yuē nǎi zhī chéng yīn zhī
juàn sān shí : : ’ jiē lǎo
juàn shí : : dàn shí chū xīn
juàn shí 'èr: : xuán huī quán
juàn shí jiǔ: : chéng jiā
juàn shí : : 夏帷,老红驻春妆’之句也。故山谷次韵亦云:‘张侯笔端世,三秀丽斋房,扫花坐晚吹,妙语益难
juàn shí 'èr: : ,青灯耿夜阑’,真佳句也。惇夫自少即为壮语,如‘移床听秋雨’是也。李汉老《题败荷》云:‘
juàn shí sān: : ’ jiē xián zhōng suǒ
juàn shí liù: : ’三诗大同小异,皆奇句也。” 《冷斋夜话》云:“参寥子言:‘林下人好言诗,才见诵齐己、
juàn shí : : ‘黄雀不飞枝上寒,佳句也。’” 《西清诗话》云:“近时诗僧祖可被恶疾,人号癞可。善权老
juàn liù shí: : ’ jiē tuō zhī
juàn : : xīng xīng míng yuè zhào hái zhēn jiā
juàn shí : : yòu wèi xíng zhī shī
3 2 1 gèngduōjiéguǒ...