běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
zhōng
yòu
:
yòu
miào
fǎnhuízhùyè
fù
dé
mù
yǔ
sòng
lǐ
zhòu
: 态看,有动,有静;动
中有
静,静
中有
动:帆来鸟去为动,但帆重犹不能进,鸟迟似不振翅,这又显
xǐ
jiàn
wài
dì
lú
guān
jiàn
sù
:
zhèng
shì
“
xǐ
zhōng
yòu
bēi
”
。
qiū
rì
fù
jué
tí
tóng
guān
yì
lóu
:
yīn
wéi
qí
zhōng
yòu
dòng
shì
─
─
zài
hào
máng
wú
jì
de
chén
jìng
zhōng
xiǎn
chū
liǎo
yī
mǒ
fēi
dòng
de
yì
qù
。
chǔ
jiāng
huái
gǔ
: 物,一句写己;上句静
中有
动,下句动
中有
静。诗人伤秋怀远之情并没有直接说明,只是点染了一张
huáng
hè
lóu
: 。
一是意
中有
象、虚实结合的意境美。 黄鹤楼故址在武昌黄鹤山(即蛇山)的黄鹄矶
xíng
jīng
huá
yīn
:
dàn
shī
rén
“
xiōng
zhōng
yòu
qiū
hè
”,
bǐ
xià
kě
yǐ
yì
chū
cǐ
děng
xióng
hún
de
huà
miàn
;
sòng
wèi
wàn
zhī
jīng
:
dàn
shī
zhōng
yòu
"
cháo
、
yè
、
shǔ
、
wǎn
"
sì
zì
zhòng
yòng
,
què
shì
yī
cī
。
jī
yǔ
wǎng
chuān
zhuāng
zuò
: 得画意盎然。所谓“诗
中有
画”,这便是很好的例证。 唐人李肇因见李嘉祐集
中有
“水田飞白
sù
fǔ
:
chéng
rú
fāng
dōng
shù
suǒ
zhǐ
chū
:“
jǐng
zhōng
yòu
qíng
,
wàn
gǔ
qí
jǐng
”。
dēng
liǔ
zhōu
chéng
lóu
jì
zhāng
、
tīng
、
fēng
、
lián
sì
zhōu
cì
shǐ
: 滞。 这首抒情诗,赋
中有
比,象中含兴,情景交融,楚楚动人。 这是首抒情诗。赋
中有
比,象中
jǐn
sè
:
wǒ
jué
dé
rú
wèi
jǐn
sè
zhī
shī
zhōng
yòu
shēng
lí
sǐ
bié
zhī
hèn
,
kǒng
pà
yě
bù
néng
shuō
shì
quán
chū
yì
duàn
。
wú
tí
:
jiǎo
zhōng
yòu
bái
wén
rú
xiàn
,
zhí
tōng
liǎng
tóu
。
wú
tí
·
qí
'
èr
:
ér
zài
shī
gē
chuàng
zuò
zhōng
yòu
kě
néng
róng
rù
zì
jǐ
shēn
shì
de
gǎn
shòu
。
shān
zhōng
sòng
bié
:
yì
zhōng
yòu
yì
,
wèi
wài
yòu
wèi
,
zhēn
shì
jiàng
xīn
bié
yùn
,
gāo
rén
yī
chóu
。
sù
jiàn
dé
jiāng
:
xiǎn
shì
chū
yī
zhǒng
fēng
yùn
tiān
chéng
、
dàn
zhōng
yòu
wèi
、
hán
'
ér
bù
lù
de
yì
shù
měi
。
tánqín
:
tā
de
jí
zhōng
yòu
《
yōu
qín
》(《
zá
yǒng
bā
shǒu
shàng
lǐ
bù
lǐ
shì
láng
》
zhī
yī
)
shī
yuē
:“
yuè
sè
mǎn
xuān
bái
,
qín
hé
mǎn
zǐ
:
zài
yī
shǒu
chóu
zhāng
hù
de
shī
zhōng
yòu
“
kě
lián
gù
guó
sān
qiān
lǐ
,
xū
chàng
gē
cí
mǎn
liù
gōng
”
jù
。
yù
jiē
yuàn
:
zhōng
guó
gǔ
dài
shī
yì
zhōng
yòu
“
kōng
gǔ
chuán
yīn
”
zhī
fǎ
,
sì
dāng
rú
cǐ
。
jiāng
nán
qū
:
tè
bié
zài
tā
men
suǒ
xiě
de
jué
jù
zhōng
yòu
bù
shǎo
fēng
mào
jiē
jìn
mín
gē
de
zuò
pǐn
。
sòng
mèng
hào
rán
zhī
guǎng
líng
:
xiōng
zhōng
yòu
wú
qióng
de
shī
yì
suí
zhe
jiāng
shuǐ
dàng
yàng
。
jīn
gǔ
yuán
:
jǐng
zhōng
yòu
rén
,
jǐng
zhōng
yù
qíng
。
suí
gōng
:
jiǔchóng
gōng
zhōng
yòu
shuí
lǐ
huì
quàn
jiàn
shū
hán
。
chū
sài
: 堡垒,同时暗示读者诗
中有
征夫在。“孤城”作为古典诗歌语汇,具有特定涵义。它往往与离人愁绪
běi
fēng
xíng
:
zhōng
yòu
yī
shuāng
bái
yǔ
jiàn
,
zhī
zhū
jié
wǎng
shēng
chén
'
āi
。
gǔ
lǎng
yuè
xíng
:
yuè
zhōng
yòu
xiān
rén
、
guì
shù
、
bái
tù
。
xī
yuè
yún
tái
gē
,
sòng
dān
qiū
zǐ
:
zhōng
yòu
bù
sǐ
dān
qiū
shēng
。
jīn
líng
chéng
xī
lóu
yuè
xià
yín
:
huà
zhōng
yòu
“
huà
”,
qí
“
qián
tái
cí
”
shì
,
wǒ
yǔ
xiè
jìng
jīng
shén
“
xiāng
jiē
”,
tā
de
shī
wǒ
néng
lǐ
jiě
;
bái
yún
gē
,
sòng
liú
shí
liù
guī
shān
:
píng
dàn
zhōng
yòu
fēng
máng
。
é
méi
shān
yuè
gē
:
cì
jù
jìng
zhōng
yòu
rén
,
dì
sān
jù
zhōng
rén
yǐ
lòumiàn
:
tā
zhèng
lián
yè
cóng
qīng
xī
yì
chū
fā
jìn
rù
mín
jiāng
,
xiàng
sān
lín
lù
gē
:
yán
jì
《
āi
shí
mìng
》
zhōng
yòu
“
zuǒ
qū
(
xiù
)
guà
yú
fú
sāng
”
de
huà
,
lǐ
bái
cǐ
jù
zài
zào
yǔ
shàng
kě
néng
shòu
liǎo
yán
zèng
sōng
shān
jiāo
liàn
shī
:
zhōng
yòu
péng
hǎi
kè
,
wǎn
yí
má
gū
xiān
。
2
1