: chǐfǎnhuízhùyè
juàn zhī : : shī dào zhī zhòng xìng liángdùzhé dìng shī zhī zōng zhǐqiě jiè chán wéi tuī yuán hànwèi
juàn zhī : : 王之度固然,发于中而不自知也。白诗反之,曰:“但歌大风云飞扬,安用猛士守四方。”其不识理
juàn zhī : : 休,苦吟鬼神愁。如何不自闲,心与身为仇。”而退之荐其诗云:“荣华肖天秀,捷疾愈响报”,何
juàn zhī : : 顾影无颜色,尚得君王不自持。归来却怪丹青手,入眼平生未曾有。意态由来画不成,当时枉杀毛延
juàn zhī : : xiào liàng zhě yǐn
juàn zhī jiǔ: : kěn shǒu yín tàn
juàn zhī 'èr : : qīng tíng yóu
juàn zhī 'èr : : xiào liàng
juàn : : jiù
juàn shí: : shēn bǎokuàng liàn
juàn sān shí 'èr: : 休投诗曰:“贵逼身来不自由,几年勤苦蹈林丘。满堂花醉三千客,一剑霜寒十四州。莱子衣裳宫锦
juàn sān shí : : shěng zhōng zhū láng yuán wài láng bài zhěwèi zhī shān tóu”, yán qīng biàn bài gāo pǐnyòu cháng zhēng bīng
juàn shí: : fàng shī huí kuìfǎn xiāng nán xíng
juàn shí : : niè cuī rén yóu
juàn 'èr: : gān qián lóu zhī pín 'ér huǐ zhě fēi chǐ shì 'èr xìng 'ér rán ?《 cháng zhī》 [《 yùn yáng qiūjuàn
juàn sān: : 太子丕。而植任(狂)性不自雕励,又太子御之有术,故易宗之计不行,盖非[植]逊丕,[性]也。洎文
juàn : : zhōng 'ér zhī
juàn : : jué zhī
juàn shí 'èr: : yóu shì zhū zhèn jié 'ào zhě jiē ān zhì shì
juàn shí jiǔ: : yōu wèi ān
juàn 'èr shí: : xiánxīn shēn wéi chóu ér tuì zhī jiàn shī yúnróng huá xiào tiān xiùjié xiǎng bào”,
juàn sān shí 'èr: : liáo
juàn sān shí liù: : zhānsòng wén yún:“ duó guān qiǎn juéxiǎo shū tuōfà shuí néng shōutuī zhī qián shījué lùn shàng (
juàn sān shí : : xiào liàngzhě ? [ tóng shàng juàn jiǔ ]
juàn sān shí : : 生长狎涛渊,冒利忘生不自怜。东海若知明主意,应教斥卤变桑田。”时新有旨禁弄潮,故云:“吴
juàn shí : : qīng tíng yóu
rén jiān huà : : zhì ér zhì zhětiān fēi rén zhī suǒ néng wéi
guò tíng : : 之,入呈其母,皆感泣不自胜。乃令谓子文曰:“宅中得公佳词,情绪作恶,难复行酒,即容别日款
juàn shàng: : míngruò rén míng yuàn
jué liáo : : 奉闻以隶恐不始于秦亦不自程邈为之先录此一段去未敢以为是也某尝作一书如诗话之类辨证古今数百
juàn xià: : 辞当释冠冕袭私服旟等不自得而退二子相类然祢衡之狂不如绍之从容也 贾谊云人主之行异布衣后汉
juàn sān: : jiāng cūn āishàng wèiguó shù lún tái
2 1 gèngduōjiéguǒ...