fǎnhuízhùyè
tiān bǎo zhōng jīng zhào yáo: mài jiàn guò zhuī xiàn
yòu: gōng zhònggōng zài huà táng zhōng
shuǐ diào tóu: gōng zhònggōng zài huà táng zhōng
qīng píng : yòu duān shī zhōu láng shí shí xián zhī hòu cūn shuài xīn jià xuān xiāng lèirén chēng xióng
sūn wěi qīng yán shí zhāng: guǎ shēn jiàn
沈仲一送菊自言封殖之劳欲得诗为报为赋三绝
沈仲一送菊自言封殖之劳欲得诗为报为赋三绝
沈仲一送菊自言封殖之劳欲得诗为报为赋三绝
shí shì huà yuàn: yòu
sòng shū qín zhāng: wàng xié dàn
xiè kòu shí huì duān yàn: zhòng suǒ dāng yòu yuántiān
永邑杨君鉴子明譬斋读书将从事於古人为己之学求斋名於予并欲得一语以示为学之方予谓学虽多端而其要莫先於明善所以子思孟子俱以此开道后学大学格物之训帝同聘源故因杨君之请扁以明善且
zhèng jìng shī yùn: xián xiāo
wéi xiān shēng zuò bào xiān shēng yòu shí jiàn chóu shì zhī chí chěng nǎi shī bào xiè: fāng
xiān huā zèng jiāng huái féi dùn : huā yán róng
shàochéng jiě zhí shì hái 'èr shǒu: biàn guī níng guī
司法曾子美新第荣归欲得余诗不敢效世俗谀语二首
司法曾子美新第荣归欲得余诗不敢效世俗谀语二首
liú : guǐ shén tiān lǐng guìquè chóu fēng duàn tiān
shòu nán wāng cāng shí shǒu: mín qíng gōng liú
xián zhě zhī xiào 'èr bǎi shí shǒu · wáng sēng : 'ér yuàncháng cháng sòng shū
xián zhě zhī xiào 'èr bǎi shí shǒu · zhōu shào: zhōng chén zhěqiú zhī xiào mén
zuàn lán tíng : qiú tiān zhīwēi huò sēng guǐ
zuò shì sāng shēng shí yùn: chéng zhījié zhāi xiáng
: cháng shí nán tóu
shòu zhāng jīng yǐn shí shǒu: shǐ jūn zhēn shí zhí táng wài shí zhōng
guì yín: rén cóng ān
zhì chéng yín: xīn cháng míng guò yòng zhì chéng
shū yán: gèng bǎo zhī fāng
: xiàn qián cún shùn
sòng bǎi 'èr shí sān shǒu: xiàn qián cún shùn
sòng bǎi 'èr shí sān shǒu: yòng xiàn qiánzhí xià dùn wàng zhī jiàn