mèng hún : hún duōfǎnhuízhùyè
nán chí: xiāo guānmèng hún
lián fēng : xiān jūn líng zhīmèng hún
wèi hóu dōng běi lóu táng yǐng shū yán biéliáo yòng shū suǒ jiàn chéng piān: céng fángmèng hún
sòng yǒu rén: 。“天长地远魂飞苦,梦魂不到关山难”(李白《长相思》)。“关塞长”使梦魂难以度越,已自不
lín dùn wéi zhōng piān shèng zhī wàng zhī chū guō kuàng ruò fèng : mèng hún shì dào jīn tán
fèng sòng zhè dōng shī shì guī: mèng húnyóu bàng yuè lián
lín hǎi yáo zhōng chéng: suī yòumèng húnzhī chù suǒ lái duō bèi jiǎo shēng qīn
qián zhōu xuē : sānzǎimèng húnláo
wéi gōng : bǎi nián rén shìmèng húnjiān
cháng mén yuàn: yáo dàng chūn xīn mèng hún
jiāng xíng zǎo : yóu dàimèng húnxíng
táng zhū chù shì: dōng mèng hún
xià zhōng zhōng zhī : lián fēng mèng hún
chūn yǒu shēng: zhú mèng húnjīng
dōng fēng : xiān jūn líng zhīmèng hún
chūn jiāng huā yuè : yóu zài nóng xiāngmèng hún
jiàn xiǎo : 的瞬间自然联想到整个梦魂萦绕、孤灯相伴的长夜。   次句忽然宕开,写到“楚国在天涯”,似
jīn mén ( èr ): mèng húnxiāng duàn
qīng píng ( liù )(《 huā jiān shī shōu shǒu ): mèng húnfēi duàn yān shāng xīn nài chūn
yìng tiān cháng ( ): kōng mèng húnlái
jiāng shàng cūn : diān dǎomèng húnchóu
jiàng zhōu guò xià liú xiàn zhèng shàng shū: mèng húncháng lún biān
jiāng gāo zèng bié: mèng húnyān shuǐ kuòxiè gōng shī yún
dié liàn huā: mèng húnxiū mán zhī qián shì xún chù
guī yáo: chù zhōng mèng húnqíng mòmò
gēnglòu : mèng húnkuángjiǔ xǐng kōng duàn cháng
jiǔ quán : mèng hún
mán: mèng húnqiān qīng mén dào
què zhī: mèng húnxiū mán zhī qián shì xún chù
wàng jiāng nán: zuó mèng húnzhōng
jiǔ quán shí zhī : kōng mèng húnfēi
jiā 'ào: mèng húnzěn nài zhū gōng yuǎn
1 gèngduōjiéguǒ...