chūn : qiūfǎnhuízhùyè
sòng chén hóng guī tiān tái: 。 西风彫梧桐,忽忽春复秋。 嗟余客中都,中夜怀百忧。 区区为贫仕,坐此徒穷愁。 我恨各南北
dào : 客鹊枝头宿。桑田沧海春复秋, 乾坤不放坎离休。九天高处风月冷, 神仙肚里无闲愁。世间学仙者
tānɡ zhèng zhòng méi: 破屋同蜗牛,素壁悬来春复秋。 试携纤练觅天巧,门外观者何其稠。 真花著雪苔枝愧,君为描摸应
shòu shí dīng wèi wéi suì: láo láochūn chūn
fàn wén zhèng gōng jiē shū chāng sòng píng jiāng shǐ jūn xìn zhī jiǔ cáng zhēn běn guī wén zhèng yuǎn sūn cháng shì guì shàoláo jiā: 元昊惊破胆,义庄睦族春复秋。 子子孙孙居吴中,指李后人今黄龚。 锦囊偶贮此三绝,燕香夜寒吐
táo huā dòng: 洞口迷离春复秋,几人幽赏赋来游。 云封乱石桃花少,月照平湖茂草稠。 粉黛三年空
chuán : 家具载轻舟,来往长江春复秋。 三世儿孙居柁尾,四方知识会沙头。 老翁晓起占风信,少妇晨妆照
zhāo suǒ wéi gǎn jiān shuì zhào qián zuò: 浦,颿飞兮过舶艪, 春复秋兮终古。
gǎn chūn: yíngchūn sòng chūnkān xiào zhī jiān niǎo
jiǔ yuè 'èr shí shuài zhào yàn wáng píng shū liú yóu yán yàn yòu shī yùn: 少时苦爱山,藜杖春复秋。 峰峦如佳人,一顾销百忧。 野性不受羁,思与麋鹿游。 失脚名宦场
gǎn huái yùn: shí dié yùnchūn dōng qióng chóu liǎng fēng
chūn shì jiǔ shǒu: jīn niánchūn ěr yǐn nài chóu
jié xuān gōng : yuān zhī shuǐchūn chūn
sòng shuǐ yún guī : jiāng cǎo jiāng huāchūn chūnshān qīng shuǐ yuán
chuāng : 万里辞家春复秋。异乡何日梦刀头。 业如献豕从渠笑,艺学屠龙只自羞。 香尽一炉闻
yǎn fàng hái: 策蹇胜乘舟,楚塞齐边春复秋。 不教微生同腐草,青山依旧水西流。
yùn shǐ zuǒ shǐ zhōng shū xíng 'èr shǒu: wèi shù jiāng yúnchūn dōngān zhī jīn zūn tóng
yùn shān tíng zhāng yóu jué : 鹤驾腾空春复秋,淡烟寒日锁林丘。 夕郎自是金门客,莫更临风思远游。
míng huáng guì fēi : 入华清路。 行幸东西春复秋,那知尤乐两相酬。 朝元警踊独清道,胡马长嘶出蓟幽。 猿声霜冷巴
què duó yàn cháo shēng chú: qiū guīchūn láihéng bèi què suǒ
zhòng tún tián xīn shī jiàn fǎng: yángchūn gāo diào rén
zuò guī yàn tíng huá zhōu hòu shí yòu nián méi gōng lái shǒu shì bāng yīn shī shí yòu cháng yùn jiàn yīn zhī: qiū cǎo fēng chuīchūn nán yàn běi fēi shēng
hóng méi: lǎo féngchūn huí
sòng shí shǒu: 暑往寒来春复秋,夕阳西去水东流。 将军战马今何在,野草闲花满地愁。
jiě cháo shí jué chéng hào táng: yǎng jué cáng chūn chūn
'èr shǒu: 。休休休, 古往今来春复秋。白日腾腾随分过, 更嫌何处不风流。
chán rén xiě zhēn qiú zàn: shānchūn féi
sòng shí 'èr shǒu: 暑往寒来春复秋,夕阳西去水东流。 茫茫宇宙人无数,那个亲曾到地头。
huái zhōng táng : 兮德新,可敬而慕兮几春复秋。 意其存兮閟千万年之原,谓其逝兮乃在浮罗之颠。 奋忠精兮取义,
yōng xíng: nián lái nián chūn dōnghuàn shēng yòu jìn qíng qióng
yùn yìng liú shī wéi bié: 主领风光春复秋,西山蜡屐北池舟。 羲皇以上同真乐,俯仰之间忆旧游。
1