zhōng yòu : yòu miàofǎnhuízhùyè
chóu tiān yáng zhōu chū féng shàng yòu zèng:    bái de zèng shīzhōng yòu yǎn fēng guāng cháng mǎn cháo guān zhí cuō tuó zhè yàng liǎng shì
zhú zhī jiǔ shǒu 'èr: 比兴揉而为一,此诗兴中有比,比中有兴,颇富情韵。   诗中刻画了一个热恋中的农家少女形象
yáng liǔ zhī : 乐府旧曲。乐府横吹曲中有《折杨柳》曲,鼓角横吹曲中有《折杨柳歌辞》、《折杨柳枝词》,相和
qiū xīng shǒu: dàn shīzhōng yòu líng qīng féi”, réng rán yòu kuí dào cháng 'ān de wǎng
dān qīng yǐn zèng cáo jiāng jūn: jiāng jūn de huà jīng měi měi zài huàzhōng yòushén yùnǒu féng zhēn míng shì cái kěn wèitā dòng xiě zhēn
qiū zhōng yòu : 丘中有麻,彼留子嗟。彼留子嗟,将其来施施。 丘中有麦,彼留子国。彼留子
jiān jiā: ” xún zhù:“ shuǐzhōng yòucǎo jiāo huì yuē méi
míng: shī zhī shǒu zhāng xiě liè huān kuài de yīnyuè shēngzhōng yòurénchéng kuāng shì jiāng”, xiàn shàng zhú kuāng suǒ shèng de
āi jiè: zhōng yòu guài 'ér zhī qiáo dòng zhí jiān míng zhīmíng zhī yuē rényuē rén
dēng guàn què lóu:    zài wáng zǎi huà shān shuǐ zhōng yòuyóu gōng yuǎn shì zhǐ chǐ yìng lùn wàn
wén wáng: 《 shī jīngzhōng yòuduō piān sòng wén wáng de shīér běn piān wéi shǒuyīn wéi de zuò zhě shì zhōu wáng cháo
wén wáng yòu shēng: wénzhōng yòu
chú zhōu jiàn: dàn shì shīzhōng yòu tuō tuō lái zhēng lùn xiū
èr shí : 惟惚。 惚兮恍兮,其中有象,恍兮惚兮,其中有物。 窈兮冥兮,其中有精,其精甚真,其中有
èr shí : zhōng yòu ér rén yān
xià zhōng nán shān guò shān rén zhì jiǔ: què shì qíngzhōng yòujǐng
qīng : jìngzhōng yòudòngtuō qíngyùn wèi qióng
wèi chuān tián jiā: 微:《诗经》篇名,其中有“式微,式微,胡不归”之句,表归隐之意。 这是王维晚年所写的田园
bái xuě sòng pàn guān guī jīng: 鲜明、生动地制造出奇中有丽、丽中奇的美好意境,不仅写得声色宜,张弛有致,而且刚柔相同,急
wéi fěng shì zhái guān cáo jiāng jūn huà : 衰,感时抚事,惟其胸中有泪,是以言中有物。”此言极是。
shān shí: 问《论诗绝句》三十首中有一首将此诗与秦观诗比较:"有情芍药含春泪,无力蔷薇卧晚枝。拈出退
yuè shí zèng zhāng gōng cáo: 诵诗句,一唱一和,我中有你,你中有我,衷情互诉,洒脱疏放,别具一格。 诗里写了张署的“君
yàn xíng bìng : shīzhōng yòuduì yòu píngyòu yuàn fènyòu fěng yòu sòngyòu tóng qíng
táo yuán xíng: shì wáng wéishīzhōng yòuhuàde zài zǎo nián zuò pǐn zhōng de fǎn yìng
rén xíng: 贵的食品。唐贵族食品中有“驼峰炙”。釜:古代的一种锅。翠釜,形容锅的色泽。水精:即水晶。
fèng zhòng sòng yán gōng yùn: píng zhízhōng yòu zhìqiǎn zhōng jiàn chén qíng zhēn zhì chǔ gǎn rén
wǎng chuān xián zèng péi xiù cái : 我一体,情景交融,诗中有画,画中有诗。 [鉴赏]   《新唐书·王维传》:“别墅在辋川,
shān qiū míng: "《唐诗解》:"雅兴淡中有致趣。"《唐诗矩》:"右丞本从工丽入,晚岁加以平淡,遂到天成。"《唐
guī sōng shān zuò: ér shì jǐngzhōng yòuqíngyán wài yòu de
zhōng nán bié : zhè 'èr shī zhēn shì shīzhōng yòuhuàtiān rán biàn shì shān shuǐ huà
kǒu shū zhāi yáng jué: quán shī xiě jǐng jìngzhōng yòudòngyōu 'ér xiàn liǎo qián xīn qīng dàn de shī fēng
huái shàng huì liáng chuān rén:    huì huà shùzhōng yòusuǒ wèi tōng fēngshū zǒu zhī shuō
1 gèngduōjiéguǒ...