sōusuǒ: 鸪天
qīng píng · cūn : zhè zuò zhě de shǒuzhè tiānde jié wěisuǒ wèi chéng zhōng táo chóu fēng chūn zài tóu cài huā zhèng
jiāng yuè · xíng huáng shā dào zhōng: wèi shān piàn huà kāi”( xīn zhè tiānhuáng shā dào zhōng shì》)。
鹧鸪天·代人赋
shēng shēng màn: qín guān zuò míng shì)《 zhè tiānxià piàn:“ duì fāng zūnān pái cháng duàn dào huáng hūn
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
鸪天(东坡谪黄州时作此词,真本藏林子敬家)
鸪天(陈公密出侍儿素娘,歌紫玉箫曲,劝老人酒。老人饮尽因为赋此词)
鸪天(明日独酌自嘲呈史应之)
鸪天(坐中有眉山隐客史应之和前韵,即席答之)
鹧鸪天
鹧鸪天
鹧鸪天
gèngduōjiéguǒ...