sōusuǒ: 笔多
fèng chóu měi jiàn : guàn céng xiān jiǎo duō
luó xiāngyǒng chūn : ér yòng duōshè jiān qiǎofēi fāng jiā shùsuǒ wèi gōu zhě
chóu ruǎn shī juàn: yòu chéng huà duōpíng qiǎnpíng qiǎn yìng zhī jìn rán
tán xiù shī bié chuí 'èr shí nián 'ér hòu xiāng huì jīn shān zuò: shī duōshēng qiānlǎo lái jīng bài suí yuán
笔多苇管近又得竹笔匣因作绝句
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之后吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见于吟笔多矣友人石屏戴复古
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之后吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见于吟笔多矣友人石屏戴复古
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之后吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见于吟笔多矣友人石屏戴复古
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之后吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见于吟笔多矣友人石屏戴复古
xiè dān xiá lǎo shī: luò duō chóu chàng jiē míng qīng
shàng biǎo chén yùn míng zhī réng hèzhāng: píng shēng xìn duōkuáng jiǎncóng fāng zhī suǒ cái
lín jiāng róng táng: dōng guān zhí duōsuǒ péng lāi hàn shēng guāng huī
yǒu rén shū zhāi: zuǒ shì mén tíng duō
'āi shī shàng shū yuán wài láng zhī zhì gào biǎn lāi zhōu hǎi gāo gōng: bǐng duōyàn
shū zhí fāng zhī shū zhōu: qiān duōnián xiào
ǒu chéng: jià duōrùnfēng líng qín shēng
juàn xià: : shì zhī cǎo fēi měi shì yòng wén xuān yòu shǒu duōmìng líng cǎo táng yàn hào shǒu yòng
táng cháo xīn dìng shī : : cháo tíng shǒu duōyóu cǎo
lùn: : ér yòng duōshè jiān qiǎofēi fāng jiā shùsuǒ wèi gōu zhě
wáng chēng: : duì gǎi biàn běi sòng chū nián tán shàng liú xíng debǐng duōyàn de fēng liǎo zhòng yào zuò yòngwéi jìng de kāi
shǐ : : ér yòng duōshè jiān qiǎofēi fāng jiā shùsuǒ wèi gōu zhě
liú chén wēng: : duōyòng zhōng fēngfēng qiú shànglüè jià xuān xiāng dāng