běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 春复秋
wū
shān
yī
duàn
yún
: 云雨朝还暮, 烟花
春复
秋。 啼猿何必近孤舟, 行客自多愁。
xǐ
bīng
mǎ
(
shōu
jīng
hòu
zuò
)
:
qīng
chūn
fù
suí
guān
miǎn
rù
,
zǐ
jìn
zhèng
nài
yān
huā
rào
。
jì
xuē
sān
láng
zhōng
(
jù
)
:
chūn
fù
jiā
fèi
qì
,
cǐ
bìng
gài
yòu
yīn
。
chóu
guō
shí
wǔ
shòu
pàn
guān
:
wò
bìng
jiāng
hú
chūn
fù
shēng
。
yōu
zhōu
bié
yīn
cháng
hé
xíng
xiān
:
yǐng
yí
chūn
fù
jiān
,
chí
mù
liǎng
rú
hé
。
fènghè
guó
zhōu
liú
gěi
shì
shǐ
jūn
sān
táng
xīn
tí
'
èr
shí
yī
yǒng
。
liú
shuǐ
:
cóng
chūn
fù
dào
qiū
。
hàn
wǔ
dì
zá
gē
sān
shǒu
: 铸金恐不固。蔓草生来
春复
秋,碧天何言空坠露。 汉天子,观风自南国。浮舟大江屹不前, 蛟龙索
liù
nián
chūn
qiǎn
huái
bā
shǒu
:
yǐ
gé
qián
chūn
fù
qù
qiū
。
dù
sī
xūn
:
kè
yì
shāng
chūn
fù
shāng
bié
,
qìng
jiā
jié
(
shuāng
diào
)
: 且醉金瓯。 醉了醒来
春复
秋,我心事、几时休。
zá
shī
qī
shǒu
: 燕燕几时休,在处成家
春复
秋。 岁岁自来还自去,主人无厌客无求。
dié
liàn
huā
(
gǎi
xú
guān
qīng
cí
)
:
jǐ
xǔ
shāng
chūn
chūn
fù
mù
。
sòng
xuē
jù
zhī
sòng
zhōu
: 。 一从文章事,两京
春复
秋。君去问相识,几人今白头。 卷155_3
zhōng
nán
dōng
xī
zhōng
zuò
: 。 洗药朝与暮,钓鱼
春复
秋。兴来从所适,还欲向沧洲。 卷200_26
cháng
'
ān
yóu
: 久卧长安
春复
秋,五侯长乐客长愁。绣帘朱毂逢花住, 锦幨银珂触雨游。何处少年吹
dù
sī
xūn
(
mù
)
:
kè
yì
shāng
chūn
fù
shāng
bié
,
rén
jiān
wéi
yòu
dù
sī
xūn
。
yǒng
jiǔ
:
táo
shǔ
yíng
chūn
fù
sòng
qiū
,
wú
fēi
lǜ
yǐ
mǎn
bēi
fú
。
qiū
jǐng
:
shāng
chūn
fù
yuàn
qiū
。
xié
shǒu
qū
:
xié
shǒu
chūn
fù
chūn
,
wèi
cháng
jiàn
lí
bié
。
yǒng
shǐ
shī
·
jī
shān
: 寂寂箕山
春复
秋,更无人到此溪头。 弃瓢岩畔中宵月,千古空闻属许由。 卷647_69
jì
huái
:
yòu
kè
shāng
chūn
fù
yuàn
lí
,
xī
yáng
tíng
pàn
cǎo
qīng
shí
。
xiāng
zhōng
xián
:
chóu
chàng
dù
tóu
chūn
fù
chūn
。
yuè
xī
yuàn
:
shuí
jiàn
jiāng
nán
chūn
fù
chūn
。
dá
cháng
xué
shì
:
yǎng
zhuō
cáng
yú
chūn
fù
chūn
。
wū
shān
yī
duàn
yún
: 悠¤ 云雨朝还暮,烟花
春复
秋。啼猿何必近孤舟,行客自多愁。 卷896_8
cháng
xiāng
sī
lìng
: 落月明人在楼。 断肠
春复
秋。 从他休。 任他休。 如今青鸾不自由。 看看天尽头。
fāng
cǎo
qū
: 误计觅封侯,芳草愁人
春复
秋。 只愿东行至沧海,路穷草断始无愁。
dié
liàn
huā
(
gǎi
xú
guān
qīng
cí
)
: 几许伤春
春复
暮。 杨柳清阴,偏碍游丝度。 天际小山桃叶步。 白头花满湔裙处。
niàn
nú
jiāo
(
chéng
sū
jì
zhēn
tí
jǔ
)
:
jiào
qú
zhī
dào
chūn
fù
。
gǎn
huáng
'
ēn
:
cái
dāng
yī
fān
chūn
fù
。
jiāng
chéng
zǐ
(
cì
hóng
rú
huì
yùn
)
:
mò
mò
lǜ
yīn
chūn
fù
xià
,
duō
shǎo
shì
,
zǒng
xuán
tiān
。
qìn
yuán
chūn
(
shì
zhū
'
ér
)
: ,江山落落,死又还生
春复
秋。 八十岁,是这般多活,堪吊堪羞。 休休。 盍自回头。 要铁汉须从
gèngduōjiéguǒ...