sōusuǒ: 弹筝峡
tīng zhēng: 之细而精美。 玉房:弹筝女子的住处。 http://sl.iciba.com/html/2007/0413/21/259062_1.htm 金粟轴的古筝发出
péi zhèng guǎng wén yóu jiāng jūn shān lín shí shǒushān lín zài wéi bēi: yín jiádàn zhēngyòngjīn huàn jiǔ lái
shǐ guò dàn zhēng xiá zuò: 务,鄙夫念王程。晨过弹筝峡,马足凌兢行。 双壁隐灵曜,莫能知晦明。皑皑坚冰白,漫漫阴云平
qīng lóu 'èr shǒu: 青楼,楼上的少妇正在弹筝,那优美的筝声并没有因楼外的热烈场景而中断,好象这一切早就在她意
tīng liú rén shuǐ diào : 付”即发付,安排意。弹筝者于此也就暗中登场。“分付”同“与”字照应,意味着奏出的筝曲与迁
zhāng xīn jiàn xún nán tíng zuì zuò zuò zhāng xīn jiàn fǎng: shì hǎodàn zhēng
zhèng dàn zhēng : zhèng suì néngdàn zhēngchūn fēng chuī luò tiān shàng shēng
jiāng jūn xíng: 弹筝峡东有胡尘,天子择日拜将军。蓬莱殿前赐六纛, 还领禁兵为部曲。当
zhēng: ”、“红弦”,分别是弹筝人与筝的代称。以“紫袖”代弹者,与以“皓齿”代歌者、“细腰”代舞
'èr shǒu: shí 'èr xuédàn zhēngyín jiá céng xiè
mǎn tíng fāngsān zhī : shì piāo rán 'ér zhì dedàn zhēngzhī shēng
tīng zhēng: chōu xián zhù diǎn chūdàn zhēngde shū dòng zuò
bié: dàn zhēng zhǐ láo
zhōu dàn zhēng huái nán wéi tài wèi shàng zèng: zhōudàn zhēngtīng
cháng gān xíng: shí 'èr xuédàn zhēngshí sān xué
xīn láng: xiǎo chán juānshuāng diàodàn zhēngbàn xiāo luán
suō xíng: yín jiádàn zhēng táo jiàn wèi
huàn shāzèng chǔ chǔ: bàn lián huā yuè tīngdàn zhēng
liàn xiù qīn: jiùdàn zhēngyīn bìng jiǔ pāo
lián jìn: hèn ruǎndàn zhēngshǒu
fèng huáng tái shàng chuī xiāoqiū : dàn zhēngjiù jiā bàn yàn qiū shuǐxià zhǐ chéng yīn
liù shǒu shàng xiān jùn 'èr dōng chéng gāo qiě cháng: dàn zhēngfèn xīn xiǎngbēi jiǔ zòng xiāng suǒ
guò shān rén : xiǎo dàn zhēng shí qiāng
sòng jiǎng yíng shū zhōu: 俎是功名。 胡尘不近弹筝峡,汉月长悬细柳营。 莫谓安边无上策,农桑千里见升平。
lǎo: 得老江南。 将军夜度弹筝峡,处士秋栖挂篰岩。 予夺喜嗔两堪笑,暮三何必胜朝三。
zhōu zhōng wén dàn zhēng: dàn zhēng lüè tóng
guò dàn zhēng xiá: 悠悠薄洛水,东出弹筝峡。 昔人感秋声,舞跃中音节。 我来跨官马,屡渡随曲折。 水寒石齿涩