sōusuǒ: 子传云
guān gōng sūn niàn jiàn xíng bìng : wǎn yòu chuánfēn fāng
shí : chēng jué tiān zhī yín xīn wén fángtáng cái chuán· hán 》) de zàn lái píng jià zhè shǒu xíng rán huì
jiàn wài guān jiàn : táng cái chuánjuàn zài kōng shǔ lěi luò yòu cái”, dàn yīn wéixìng gěng jiè gān quán yào”,
huáng lóu:
元人辛文房《唐才子传》记李白登黄鹤楼本欲赋诗,因见崔颢此作,为之敛手,说:“眼前有景
róng lóu sòng xīn jiàn: táng cái chuán yuè yīng líng zàiwáng chāng líng céng yīn xiǎo jié,“ bàng fèi téngliǎng cuàn xiá
tóng zhū gōng dēng 'ēn : 《 tiān chuánjuàn zhōu wángshāng wáng yáo chí zhī shàng”,《 liè · zhōu wángchēng zhōu
qiū kuí yǒng huái fèng zhèng jiān bīn bǎi yùn: cháng shí chuán
sòng liáng liù dòng tíng shān zuò: gāi shì děng wǎn de huái bào(《 táng cái chuánwèi zhāng shuōwǎn zhé yuè yángshī wǎn”)?“ tiān
hái shān yínsòng shěn shān rén: céng gān míng gōngjiàntáng cái chuán》), jìn chén bǎo cháng yán liángkàn rén shēng shì yuē shí
gǎn chūn shǒufēn dōng zuò: gèng qiǎn zhì chuánqīng bēi
yuè : yuán chuán
xìng wéi liáng chù jiàn : chuánsūn lìng bǎo shǒu
: zhìzhòng shā zhī”( jiàntáng cái chuán》)。
ǒu zuò cháo zhōng líng yún yīng: shī yóu jùn”(《 táng cái chuán》), què chǎng shī
chūn shǐ jūn yòu píng kāi yuán tīng miào zàng shàng rén jiǎng: xīn jiào chuán
zǎo méi: táng cái chuánjìzǎi céng zhè shǒu shī qiú jiào zhèng shī de 'èr lián yuán wéiqián cūn shēn xuě
lóu chūn: měi rén cái chuánfāng xìn
lán huā: měi rén cái chuánfāng xìn
yùn yóu sòng zhào guī jìn qián táng suì yǒng jiā: yuàn chuánjiā nián qǐng shàng fāng
dān jǐng shān zhì : jiā chuánwáng shàn zhōng hǎi tóng
guān gōng sūn niàn jiàn xíng: kuàng yòu chuánfēn fāng
chū zhì líng shí 'èr báipéi jiǔ tóng fàn dòng tíng sān shǒu 'èr: hān bēi jiǔ”( xīn wén fángtáng cái chuán》)。
qiū zèng yuǎn 'èr shǒu: suī zuò gāo guān 'ér qiè”(《 táng cái chuán》), de zhè shǒu shīgèng jué qíng zhēn qiē liǎo
ǒu shū: 《 táng cái chuánshuō zài shàonián shí shàng xíng xiábàng guān qièchǐyīn bèi jiǔ shā rén wáng mìnghuì shè nǎi chū
zèng mài sōng rén:    táng cái chuánchēng:“ líng míng xíng zhōngtáng xuān zōng nián hàogōng yuán
xià hòu shàng yǒng chóng gāo shì láng: 有一段本事,见《唐才子传》:“(高蟾)初累举不上,题诗省墙间曰:‘冰柱数条搘白日,天门几
zhè shī míngshí hào wéi zhèng zhè : jǐng jué”(《 táng cái chuán》), bèi wéizhèng zhè ”。
hǎi táng: ”( xīn wén fángtáng cái chuánjuàn jiǔzhèng dào chū shī de shù
jīng hàn lín : hóng bēi lìng chuán
xiù lǐng gōng : 《 táng cái chuánshuō dòng xiě shī zhēn dǎojiǎ dǎo), xīn huò guò zhī”。