sōusuǒ: 众乐亭
yùn yáng qiū ): : dōng wéi shī yún suī yún zhòng zhōng yòu zhěcái quán xíngsuǒ guì zhī guǎ
juàn 'èr shí: : zhòng yóu gèng shàn míng
juàn sān shí : : zhòng qiánjiāng míng huáng yuē:“ shǎng míng huāduì fēi yān yòng jiù ?” mìng guī nián chí jīn huā jiān
jīn shī huà ( liù ): : pěng tán bǎn zhòng qián jiāng
juàn sān shí: : zhòng qiánjiāng zhīshàng yuēshǎng míng huāduì fēi yān yòng jiù wéi
juàn shí : : suī yún zhòng zhōng yòu zhě
juàn 'èr shí: : shuāng qiǎo zài líng 'àn xiāng yùn shuǎng fēng zhòng nán xún chéng chá kàn què qiáo chū yùn
62 jiéhuā kāi huā luò cháng jiǔluò hóng mǎn guī zhōng (2): : yòu dào shì zhòng
chǔ juàn 'èr: : 。康,安也。言己动作众乐,合会五音,纷然盛美。神以欢欣,猒饱喜乐,则身蒙庆佑,家受多福也
chǔ juàn jiǔ: : 鸣鼓些。搷,击也。言众乐并会,吹竽弹瑟。又搷击鸣鼓,以进八音,为之节也。搷,一作嗔,一作
chǔ juàn shí: : 音,使吹鸣竽篪,作为众乐,以乐君也。代,一作岱。伏戏《驾辩》,楚《劳商》只。伏戏,古王者
juàn : : suī yún zhòng zhōng yòu zhě
juàn bǎi shí : : 岂弟不 回,亦俯同于众乐。属此九秋之候,粲然万宝之成。吾王不游,何以劳农而休老; 君子如
juàn sān shí 'èr sāo shàng: : yán zhòng zuòzhòng huì yīnfēn rán shèng měishén huān xīn
juàn sān shí sān sāo xià: : 鼓些。〔搷,击也。言众乐并会,吹竽弹瑟,又搷击鼓以进入音,为之节也。〕宫庭震惊,发激楚些
shí (4): : cuī shǐ zhòng de míng láo shī dòng zhòng bàn liǎo yīcháng shēng shì hào de
juàn shí : : 命,我惟尔安。 【颜乐亭诗(并叙)】 颜子之故居所谓陋巷者,有井存焉,而不在颜氏久矣。胶