sōusuǒ: 不成调
liù shī huà: : zhāng yún tiǎo jìn hán dēng mèng chéng
gēng shī huà: : chéngmíng yíng bìn máo xīn
yōu táng shī huà: : líng luò chéngxíng
cáng hǎi shī huà: : 语成就。今人诗多造语不成。 画山水者,有无形病,有有形病;有形病者易医,无形病则不能医
méi jiàn shī huà: : 赋诗云:"习隐今番习不成,此行非为利和名。甲兵洗净报天子,归对青山乐太平。"在镇五年,军
shī huà: : " chāng sēng jìng jìng xuān " xiǎo yǐn chéngzuìqīng tán duō suǒ xīn
shēng 'ān shī huà (1-7): : 补入之。"泪尽罗巾梦不成",白乐天诗也。"鸳鸯瓦上忽然声",花蕊夫人诗也。"宝帐平明金殿开",
shēng 'ān shī huà (8-14): : 里三千女,饥损蛮腰学不成。"蛮腰或作纤腰,非。咏柳而贬美人,咏美人而贬柳,唐人所谓尊题格
juàn 'èr: : 终日七襄。虽则七襄,不成报章。睆彼牵牛,不以服箱。”“东有启明,西有长庚。”“维南有箕,
juàn sān: : suì chéngzhāng 'ěr
juàn : : 却向帝城飞"。 太白不成语者少,老杜不成语者多,如"无食无兒"、"举家闻"、"若欬"之类。凡看二
juàn : : 云:"此从门而入,必不成书道。"然则情景妙合,风格自上,不为古役,不堕蹊迳者,最也。随质
juàn liù: : gèng chéngpiān guǎ yīn jiébǎi nián wàn céng jiàn dié chū
juàn : : chéng nǎi 'ěrdìng míng 'ěr
guó pǐn: : 珠,若减截一一子,便不成串矣。虽盛唐诸公,惟王维李颀一二三家臻妙,太白浩然便不谙矣。明兴
míng shī huà: : ”此一篇一意,摘一句不成诗矣。 用事多则流於议论。子美虽为“诗史”,气格自高。 《世说
lǎo táng shī huà: : zhí chéngshàng dāng xiàng zhī suǒ chóufāng xié gài hòu yòu zhě shěng jiǎn chá zhī láo
nán háo shī huà: : chēng tiān wáng zuòyún:“ méi huā chéngmèng zhōng fēng xuě zài jiāng nán
táng shī huà: : 之高者。至于起结,即不成语矣,如杜子美《白鹰》起句,钱起《湘灵鼓瑟》结句,若春天金石以破
shī jìng zǒng lùn: : 王融好为艳句,然多语不成章,则涂泽劳而神色隐矣。如卫之《硕人》,骚之《招魂》,艳极矣,而
shī pǐn: : chéngshéng
wàn shī wèn: : xiè luò sān gèng chéng
jiāng zhāi shī huà: : 于成章;立此四法,则不成章矣。且道“卢家少妇”一诗作何解?是何章法?又如“火树银花合”,
shī shì juàn : : chéngwén
shī shì juàn 'èr: : gōng suì chéng
shī shì juàn : : chóu duō mèng chéng
pǐn: : 离恨附东风,理尽秦筝不成曲。”又云:“与君形影分胡越。玉枕经年对离别。登台北望烟寸深,回
quán táng shī huà biān: : jiá chéngshēn
quán táng shī huà: : 乍回初喷沫,金鞭欲下不成嘶。’” 高仲武云:“韩员外意放经史,兴致繁富,一篇一韵,朝野
zhōng shān shī huà: : chéngér sàn guǎng líng 'ěr
hòu shān shī huà: : “ xué chéng shī wéi gōng”。
hòu shān shī huà: : xué chéng shī wéi gōng
gèngduōjiéguǒ...