běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 天临日
rú
mèng
lìng
:
mò
dài
chūn
fēng
zǒng
chuī
què
。
yù
lóu
chūn
·
zūn
qián
nǐ
bǎ
guī
qī
shuō
:
shǐ
gòng
chūn
fēng
róng
yì
bié
bǔ
suàn
zǐ
·
yǒng
méi
:
dàn
yě
zhǐ
néng
shuō
:
“
yuán
méi
chūn
fēng
qíng
xìng
,
rú
hé
gòng
,
hǎi
táng
shuō
。
fēng
rù
sōng
:
hé
nuǎn
de
chūn
fēng
。
dòng
xiān
gē
:
yǐ
shī
chūn
fēng
yī
bàn
。
yáng
zhōu
màn
:
guò
chūn
fēng
shí
lǐ
,
shū
yǐng
:
mò
sì
chūn
fēng
,
bù
guǎn
yíng
yíng
,
zǎo
yǔ
'
ān
pái
jīn
wū
。
bā
liù
zǐ
: 婷。 夜月一帘幽梦,
春风
十里柔情。 怎奈向、欢娱渐随流水,素弦声断,翠绡香减, 那堪片片
bài
xīng
yuè
màn
: 见。 画图中、 旧识
春风
面, 谁知道、 自到瑶台畔。 眷恋雨润云温, 苦惊风吹散。 念荒寒
fěn
dié
'
ér
:
zhèng
chūn
fēng
,
guī
zì
yáo
:
hóng
cháo
pà
shàng
chūn
fēng
liǎn
。
huā
xīn
dòng
:
cǐ
qù
chūn
fēng
mǎn
qiè
。
mò
shān
xī
:
gē
guǎn
yān
chūn
fēng
,
nǚ
guān
zǐ
:
chūn
fēng
fēi
dào
,
ruì
lóng
yín
:
rén
miàn
bù
zhī
hé
chù
qù
?
táo
huā
yǐ
jiù
xiào
chūn
fēng
。
wū
yè
tí
:
chūn
fēng
bù
rǎn
zī
xū
。
qī
lǜ
'
èr
shǒu
·
sòng
wēn
shén
:
chūn
fēng
yáng
liǔ
wàn
qiān
tiáo
,
liù
yì
shén
zhōu
jìn
shùn
yáo
。
cháng
'
ān
gǔ
yì
: 气本豪雄,青虬紫燕坐
春风
。 自言歌舞长千载,自谓骄奢凌五公。 节物风光不相待,桑田碧海须
hé
jìn
líng
lù
chéngxiàng
zǎo
chūn
yóu
wàng
:
chūn
fēng
chūn
shuǐ
dū
nuǎn
,
bìng
qiě
duō
yún
。
huàn
xī
shā
:
tōng
guò
mù
chūn
fēng
guāng
hé
guī
shì
jǐng
wù
de
miáo
huì
,
shū
xiě
liǎo
nǚ
cí
rén
xī
chūn
liú
chūn
de
'
āi
wǎn
xīn
qíng
。
yǒng
liǔ
: 不知细叶谁裁出,二月
春风
似剪刀。 绦:用丝编成的帶子。 卷112_15 这是一首咏物诗,写的是早春
pí
pá
xíng
bìng
xù
:
qiū
yuè
chūn
fēng
děng
xián
dù
。
cháng
hèn
gē
: 眉,对此如何不泪垂。
春风
桃李花开夜,秋雨梧桐叶落时。 西宫南内多秋草,落叶满阶红不扫。梨
yǔ
xuē
tāo
: 。 若似剡中容易到,
春风
犹隔武陵溪。 此诗颇堪玩味。 “峨眉山势”,似引稹用“峨眉秀”
yù
yǔ
yuán
bā
bǔ
lín
xiān
yòu
shì
zèng
:
nà
chí
biān
chūn
fēng
chuī
fú
de
yáng
liǔ
,
xì
ruǎn
de
cháng
tiáo
qīng
qīng
dì
zhàn
zhe
chí
shuǐ
。
fù
dé
gǔ
yuán
cǎo
sòng
bié
: 枯荣。 野火烧不尽,
春风
吹又生。 远芳侵古道,晴翠接荒城。 又送王孙去,萋萋满别情。 【按
yáng
liǔ
zhī
: 一树
春风
万万枝, 嫩於金色软於丝。 永丰西角荒园里, 尽日无人属阿谁? 【
shí
tóu
chéng
:
céng
jīng
shì
chè
yè
shēng
gē
、
chūn
fēng
chuī
sòng
、
huān
lè
wú
shí
huò
yǐ
de
dì
fāng
,“
jiù
shí
yuè
”
shì
tā
de
jiàn
zhèng
。
zài
yóu
xuán
dū
guān
: 树,唯兔葵燕麦动摇于
春风
耳。因再题二十八字,以俟后游。时大和二年三月。 百亩庭中半是苔,
qiū
fēng
yǐn
:
yǔ
lǐ
bái
《
chūn
sī
》
shī
“
chūn
fēng
bù
xiāng
shí
,
hé
shì
rù
luó
wéi
”
jù
yòu
yìqǔ
tóng
gōng
zhī
chù
。
làng
táo
shā
jiǔ
shǒu
: 濯锦江边两岸花,
春风
吹浪正淘沙。 女郎剪下鸳鸯锦,将向中流匹晚霞。 日照澄洲江雾开,
tí
dū
chéng
nán
zhuāng
:
táo
huā
yǐ
jiù
xiào
chūn
fēng
。
gèngduōjiéguǒ...