sōusuǒ: 花二首
guī tián shī huà: : xìnghuā 'èrlián
quán táng shī huà biān: : nǎi huā 'èrduǒ huā jiān yōng chū jīn shī lián yún yún héng qín lǐng jiā zàixuě yōng lán guān qián
juàn zhī 'èr : : 纸所书花蕊夫人诗三十二首,乃夫人亲笔,而辞甚奇,与王建宫词无异。自唐至今,诵者不绝口,而
juàn shí : : nǎi huā 'èrduǒ
juàn sān shí 'èr: : měi chéng yòng yánhuā 'èrquán chū chù xiāng nǎi zhī yòng zhī nán
42 jiéhóng xiù tiān xiāng wǎn yuē (40): : rán wéi qiónghuā 'èrquè pán xuánháo zhā
juàn : :  按,《阳春集》冯词二首,前后段俱两平两仄四换韵,实与唐宋《忆江南》本调不同,因调名同,
juàn 'èr: : huánghuā 'èr píng shēng
juàn sān: : lán xiǎo lóu zhèng shì yīnghuā 'èryuè yùn liáo chóu jué yùn jīn píng yùn   zhǎn píng kōng duì xiāo xiāng shuǐ
juàn : : mǎn gōnghuā 'èr
juàn shí liù: : 仄据此,余参所采杨词二首,惟前后段第五句平仄全异,故不参校。   又一体 双调六十八字
juàn 'èr shí : : huā 'èr píng shēng
shāng yǐn: : tónghuā 'èr shè xiǎng xīn chāo miào
rén zhōng huá mín guó yuán nián jiǔ 'èr): : kuī yuán méihuā 'èrzhū bèi rén zhí chūn yuánwén cuì 'ér
juàn shí : : 【 méihuā 'èrshǒu
juàn shí : : 【次韵钱穆父紫薇花二首】 虚白堂前合抱花,秋风落日照横斜。阅人此地知多少,物化无涯生有
shī rén zhù : : 乡。按此《寓意诗》第二首。“奕奕”,本集作“炎炎”,“恩私顾”作“恩赐颇”,“炎荒”作“
shī huà: : 空"。又《饮酒》第十二首:案汤注第九首。"颜生称为仁,荣公言有道。屡空不获年,长饥至于老
shēng 'ān shī huà (1-7): : ",又"日映西夫松柏枝"二首,乃乐府《铜雀台》诗也。"银烛秋光冷画屏"及"闲吹玉殿昭华管"二首
shēng 'ān shī huà (8-14): : 运有《东阳江中赠答》二首云:"可怜谁家妇,缘流洗素足。明月在云间,迢迢不可得。"答诗云:"可
míng shī huà: : 尔。 子美《遣意》二首,皆偏入格。“四更山吐月,残夜水明楼。”突然而起,似对非对,而不
lǎo táng shī huà: : 至六十人,总得诗七十二首,又摘出其馀诸人佳句,与其赠物回谢小启,及其事之始末,为一帙而板
táng shī huà: : 退之亦有之。杨廉夫十二首,非近代作也。盖廉夫深於乐府,当所得意,若有神助,但恃才纵笔,多
pǐn: : 馀者,忆秦娥、菩萨蛮二首为诗之馀,而百代词曲之祖也。今士林多传其书,而昧其名。故于余所著