sōusuǒ: 水深鱼
jiāng nán: 江南好,风景旧曾谙。 日出江花红胜火,春来江水绿如蓝。 能不忆江南
jiāng nán: 白居易)春词,依《忆江南》曲拍为句。”词中写的是一位洛阳少女的惜春之情。她一边惋惜春天的
suàn · sòng bào hào rán zhī zhè dōng: ,又送君归去。 若到江南赶上春,千万和春住。 盈盈:充满的样子,此处有含情丰富的意思。
jiāng yuè · xíng huáng shā dào zhōng: zài qíng lǎng dejiāng nánxià yuè guāng jiǎo jiézhào yào tóng bái zhòu zài shù zhī chà shàng de què
nán xiāng · dēng jīng kǒu běi lóu yòuhuái: 不但不能光复神州,连江南也快要保不住了。辛弃疾生于南宋时代,国家已经只能偏安江南,所以他
mǎn tíng fāng · xià shuǐ xiǎng shān zuò: 外,长近尊前。 憔悴江南倦客,不堪听、急管繁弦。 歌筵畔,先安簟枕,容我醉时眠。 夏日溧水
jiě huā · shàng yuán: zhōng yòu guì shù guì piāo xiāng bái jiāng nán》: shān yuè zhōng xún guì liǎng diǎn dàn
shuǐ lóng yín · dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng: jiāng nányóu
yǒng : jiāng nán
shū yǐng: dàn 'àn jiāng nánjiāng běi
yīng · chūn wǎn gǎn huái: shāng xīn qiān jiāng nán
zhōu : jiāng nánzhòng
dìng fān: jìn dàijiāng nánchūn guò cháng huái
jiāng yún: kàn biànjiāng nánhuà
duó jǐn biāo: huà chūjiāng nánjiāng běi
měi rén: xiào dǎojiāng nántáo lìng
lián jìn pāi: 彩美。夏季草木繁茂,江南大地成了绿色的海洋,所作者采取以绿色为主色调,如新篁、翠葆、浓翠
guī zhāohuān: jūn tóng shìjiāng nán
shén yǐn: zàn chǔjiāng nánàn
: nán xiè tiǎo chuī 》:“jiāng nánjiā jīn líng wáng zhōu
ruì zhè : nóng shìjiāng nán làng 'ér
tài cháng yǐn: deshuǐ lóng yín · dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng yún:“jiāng nányóu
jìn líng chéngxiàng zǎo chūn yóu wàng: 霞灿烂旭日即将东升,江南梅红柳绿江北却才回春。 和暖的春气催促着黄莺歌唱,晴朗的阳光下绿
líng sǒu: jiāng nánguǎng cháng 'ān zhōu wéizāo shòu yán zhòng hàn zāi
liáo líng: 织为云外秋雁行,染作江南春水色。 广裁衫袖长制裙,金斗熨波刀剪纹。 异彩奇文相隐映,转侧
huā fēi huā: jiāng nánxuě
qián táng chūn xíng: chàng zhejiāng nánde chūn guāng
féi qīng: ,酒酣气益振。 是岁江南旱,衢州人食人!   【内臣】皇帝左右宦官 【朱绂、紫绶】古系印纽
yuán cǎo sòng bié: 载:白居易十六岁时从江南到长安,带了诗文谒见当时的大名士顾况。顾况看了名字,开玩笑说:“
jiāng nán ( gōng ): jiāng nán gōng
jiāng nán ( zuì shì háng zhōu ): jiāng nánzuì shì háng zhōu