sōusuǒ: 上皇曾
mèng lìng: zhí dàojīnzhāoshàng yòu zuì
zhē: jīnzhāoqíng
mán · bǎi : jīnzhāogèng hǎo kàn
qìn yuán chūn · xuě: hái kànjīnzhāo
sān yuè sān shí 'ēn : 'ēn chūn jīnzhāojìnjìn péi huí mén
zhōu zhì xiàn běi lóu wàng shān: jīnzhāoshǐ jiàn shān
sān: jīnzhāo jūn xīn
xīn láng zèng yáng kāi huì: jīnzhāoshuāng zhòng dōng mén
liǔ zhī ( chūn jiāng liǔ qiān tiáo ): 人桥上别,恨无消息到今朝。   卷365_117 这首《柳枝词》,明代杨慎、胡应麟誉之为神品。它有
dēng yuè yáng lóu: jīnzhāodōuchéng liǎo pào yǐngshī de jīn 、“ liǎng yòu shēn shēn de hán
bái : yǒngjīnzhāo
chū yáng yuán jiàoshū: 阳人,残钟广陵树。 今朝此为别,何处还相遇。 世事波上舟,沿洄安得住。 扬子:指扬子津,在
quán jiāo shān zhōng dào shì: jīnzhāojùn zhāi lěng niàn shān zhōng
lún tái fèng sòng fēng chū shī zhēng: dāng kànjīnzhāo
qiǎn bēi huái · 'èr: jīnzhāo dào yǎn qián lái
jǐn : 是说:如此情怀,岂待今朝回忆始感无穷怅恨,即在当时早已是令人不胜惘惘了—话是说的“岂待回
tái shí 'èr shǒu shí : 昨夜裙带解,今朝蟢子飞。 铅华不可弃,莫是藁砧归。 1、蟢子:长脚蜘蛛,也作喜子。
gōng zhōng xíng shǒu: jīnzhāofēng hǎo wèi yāng yóu
dōng shān yín: jīnzhāo huā yuè
zuì hòu zèng cóng shēng gāo zhèn: zuó chǎnjīnzhāopín
xīn lín fēng yǒu rén: jīnzhāodōng mén liǔjiā dào chuí qīng
shī dài shū yuán dān qiū: jīnzhāo chù
jiǔ yuè shí shì: jīnzhāogèng shāng
yǐn zhōng xiān : jīnzhāo lái?”(《 jiù táng shū · jīn zhī chuán》)“ xián bēi shèng chēng xián huà yòng jīn zhī shī
qīng míng: kuàng nǎijīnzhāogèng chú
xíng zài suǒ sān shǒuyuán zhù jīng cuàn zhì fèng xiáng: jīnzhāohàn shè xīn shù zhōng xīng nián
qíng zuò qiū : jīnzhāohǎo qíng jǐngjiǔ fáng nóng
wáng shí chū guō xiāng fǎngjiān yíng máo : chóu shìjīnzhāo
shān sān shǒu mín shānhàn qiāng quán shǔ zhàng: jīnzhāo què bào kǎi guī
: jīnzhāojiāng chū yún
shí 'èr yuè sān shǒu: jīnzhāo yuè chūn dòngyún 'ān xiàn qián jiāng lián
hán cháo xíng shì yuán shù: jiāng shàngjīnzhāohán xiē
gèngduōjiéguǒ...