sōusuǒ: 故人俱
jiě lián huán · yàn: rénxīn yǎn
xīn láng · bié mào jiā shí 'èr : réncháng jué
huā xīn dòng: rénqiān rán shì nán wéi huái de
pǐn lìng: rénwàn
zhú yǐng yáo hóng: rénqiān niàn jiā
zhú 'ér: rénnán
píng : 况风流鬓未华。 多谢故人, 亲驰郑驿, 时倒融尊, 劝此淹留, 共过芳时, 翻令倦客思家。
ruì lóng yín: miàn shàng de chóngjiàn táo huāzhòng fǎng rényòu hái jiàn 、“ zhòng dàozhī dàn zhǐ jiàndìng cháo yàn
zhōng qíng jìn: rénqiān
tóng yǐng: 明月斜 秋风冷 今夜故人来不来 教人立尽梧桐影 夕阳西沉,秋风萧瑟,期待故人之来,心情焦急
zhēngyuè shí : mèng hào ránguò rénzhuāng》“ shù cūn biān de”, yòng xiāng tóngcuò zhī miào néng shì cóng zhè
qiū jiāng yuán jiǔ: rénqiān wàn xīn chán sān liǎng shēng
tóng shí zuì yuán jiǔ: 折花枝当酒筹。 忽忆故人天际去,计程今日到梁州。 此留一段唐代诗坛佳话。 据白居易弟行简
liǔ zhī ( chūn jiāng liǔ qiān tiáo ):  一、故地重游,怀念故人之意欲说还休,尽于言外传之,是此诗的含蓄之妙。首句描绘一曲清江、
xià nán tíng huái xīn : 恨无知音赏。 感此怀故人,中宵劳梦想。 山光:山上的日光。 池月:即池边月色。 轩:窗。
zèng wèi chù shì: ,叙主客畅饮的情形。故人重逢话旧,不是细斟慢酌,而是一连就进了十大杯酒,这是主人内心不平
mèng bái 'èr shǒu zhī : 疠地,逐客无消息。 故人入我梦,明我长相忆。 恐非平生魂,路远不可测。 魂来枫林青,魂返
tóng cóng nán zhāi wán yuè shān yīn cuī shàofǔ: zuì hòu xiě rénde wén zhāng dào qià lán fāng xiāng wén míng xiá 'ěr
bái xuě sòng pàn guān guī jīng: réncóng míng chā jìndàn yòng zài shī de jié chùxiào guǒ gèng jiàn jiā miào
shí : tuō rén liàng kǎn kēngwéi 'ān zhì zuò hǎo liǎo zhǔn bèiyòu jiè zhāi zhèng zhòng shì bào gào shàng běn wéi 'ān
zuǒ shěng shí : fèng yuē:“ rén jiā zèng bái tóu wēng
zèng mèng hào rán: huì rénzhì yǐn huān shèn
sòng yǒu rén: 。 浮云游子意,落日故人情。 挥手自兹去,萧萧班马鸣。 ①郭:外城。 ②一:助词,加强语气
guò xiāng : mèng hào ránguò rénzhuāngdeguòxiāng tóng wèifǎng wèn”、“ tàn wàng”。
suì guī nán shān: 。 不才明主弃,多病故人疏。 白发催年老,青阳逼岁除。 永怀愁不寐,松月夜窗虚。 1、北阙
guò rén zhuāng: 故人具鸡黍,邀我至田家。 绿树村边合,青山郭外斜。 开轩面场圃,把酒
liú bié wáng wéi: 。 欲寻芳草去,惜与故人违。 当路谁相假?知音世所稀。 只应守寂寞,还掩故园扉。 1、违:
jiàn bié wáng shí nán yóu: 。洞庭有归客,潇湘逢故人故人何不返,春花复应晚。不道新知乐,只言行路远。"汀洲:水中可
kǒu shū zhāi yáng jué: zuó rén
huái shàng huì liáng chuān rén: 首诗写久别十年之后的故人,忽然在淮水重逢的喜悦之情,感慨至深。首联概括了以前的交谊;颔联
jiāng xiāng rén 'ǒu shè: shī xiě rénzài qiū yuè mǎn shí rán néng 'ǒu jīng chéng cháng 'āngǎn kǎi xiàn