sōusuǒ: 人道有
guān lín shī huà: : biàn shìrén dào dào chùxìn zāi
yōu táng shī huà: : shì hòurén dào dào chù
shēng 'ān shī huà (1-7): : rén dàozuì yāo xié
míng shī huà: : 风。寒云直上三千尺,人道高欢避暑宫。”连华泉谓诗与行草,俱入化矣。 子美不遭天宝之乱,
lǎo táng shī huà: : 学画蛾眉独出群,当时人道便承恩。经年不见君王面,花落黄昏空掩门。”女郎此诗,可谓哀而不伤
nán háo shī huà: : ”其《帝京篇》云:“人道恶高危,虚心戒盈荡。奉天竭诚敬,临民思惠养。纳善察忠谏,明科慎刑
táng shī huà: : shī guì jīngrén dào
shī jìng zǒng lùn: : ,村童之所赧言,而诗人道之,极韵极趣。汉《铙歌》乐府,多窭人乞子兒女里巷之事,而其诗有都
shī shì juàn sān: : rén dàoè gāo wēi xīn jiè yíng dàng
pǐn: : 春寒薄”,清新自来无人道。 初寮词 王初寮,字安中,名履道,初为东坡门下士,诗文颇得
quán táng shī huà: : 耳。”智兴叱曰:“有人道我恶,汝辈又肯否?张生海内名士,篇什岂易得,天下人闻,且以为王智
yàn zhōu shī huà: : jīn rén dào
yùn yáng qiū ): : 矣。故作长短句云:“人道是三国周郎赤壁。”谓之人道,是则心知其非矣。韩子苍知黄州日,闻贼
juàn : : nán wéi chángrén dào
juàn jiǔ: : rén dàoshìsān guó zhōu láng chì
juàn : : zuò jīn jīngrén dào
juàn shí: : píng zhòng yuē dāng zuò jīngrén dào
shī xué jìn luán: : rén dàoxīn shī shèng jiù shī
xié : : 倔强无识者,便谓不经人道语,目曰上乘,足使耆宿尽废。不知诗不惟体,顾'取诸情性何如耳?不
tǐng zhāi shī huà: : zhōng yún:“rén dàoshì sān guó zhōu láng chì
jiǔ yuè jiǔ shān dōng xiōng : : ér jīng shīrén dàochū jiù chéng liǎo zuì néng biǎo xiàn zhōng xiāng gǎn qíng de yán shì de jǐng
héng jiāng liù shǒu ): : 李白 人道横江好,侬道横江恶。 猛风吹倒天门山,白浪高于瓦官阁。 李白早期
xiè gōng tíng: : jìn jīnrén dào
juàn zhī liù: : 此诗哉!同上 作不经人道语 盛次仲孔平仲同在馆中,雪夜论诗。平仲曰:当作不经人道语,曰
juàn zhī : : 谓屋下架屋者,非不经人道语,不足贵也。古今诗话 着力太过 “开帘风动竹,疑是故人来。”与
juàn zhī : : 夫。李侯重有此节度,人道我卿绝世无。既称绝世无,天子何不唤取守京都。”细看此歌,想花卿当
juàn zhī : : ruò shǐ rén dàodào xià gèng yòu shù shí ér biàn yún:“ wèn wèi ér luó jiǔ jiāng
juàn zhī : : rén dào dào
juàn zhī : : shī tàn yún shì chī yān huǒ shírén dào yán
juàn zhī jiǔ: : wàirén dào
juàn zhī 'èr : : shì hòurén dào dào chù
juàn 'èr: : rénrén dàozhī
更多结果...