sōusuǒ: 一曰
qīng :    shī yuēguò qīng shuǐ zuò》, yuē shì wáng wéi chū yǐn lán tián nán shān shí suǒ zuò
sòng shěn yán: yuēlóng quán yuē tài 'ā
sòng shè rén sān shǒu: yuēquàn jūn yòng dēng xiàn shǒu shān yáng bēinán 'ér shì
táo yuán rén: yuēxiǎn
横吹曲辞·陇头(一曰陇头水)
横吹曲辞·骢马(一曰骢马驱)
mán: yuē lán zhì huì xīn suǒ zàifēng hún yún nán zhāo
mǎn tíng fāng: yuēqīng yuè cái shí yán zōu bié tiān
shuǐ diào tóu: yuēshòuwàn xiàng zǒng jiē chūn
读陶集爱其致意于菊者八因作八首·一曰秋菊盈园而持醪靡由
梦陈和仲如平生交有三言觉而记其一曰错后乱梦中了了以为事错了后此心撩乱不如早谋其始也
刘蜕唐大中时人文冢在兜率寺予尝读孙樵自序其作云大中竽帝尝有诏褒时之艺能凡三人而樵居其一曰孙樵有扬马之文蜕既同时不应不在褒诏之列士之显晦固有定分刘君独未能忘此乎冢其文予盖疑
青城大面山中有二隐士一曰谯先生定字天授建炎初以经行召至扬州欲留之讲筵不可拜通直郎直秘阁致仕今百三十余岁巢居嶮绝人不能到而先生数年辄一出至山前人有见之者其一曰姚太尉平仲字希
共城十吟·其一曰春郊闲居
sòng : yuēshòushòu guó shēn zhī shū
入弋阳界,道旁两石山。一曰芦山,绝妙,一曰石人峰,次焉,上有一石起立如人形云
sòng jìng guó zhī lián zhōu: yuēgōngxīn héng jiàn 'àng qíng tóng
寺有四绝一曰灵岩予以赴官获此税鞅赋拙句用志其行
shuǐ diào tóu: yuēshòuwàn xiàng zǒng jiē chūn
qīng liú dào zhōng méi huā: yuē:“ cháo lín lǎo zhā { jǐn shè K pāo què fán zhī xiě zhī
jué: yuē:“ shì shǒu biāo shī
shàng yún fèng tái : yuēfèng tái
zhāng fáng qiáo jìn : lüè zhě yuētiān lüèèr yuē lüèsān yuē rén lüè yuē liào tāo zhě wén tāoèr tāo
jiān jiǎng shén líng yìng: ( zhèng yún ) jīng yòu shì jiào zhī: " yuēdàoèr yuē tiānsān yuē yuē jiāng yuē
zhī fēi dāo duì jiàn: yuētiān lüèèr yuē lüèsān rén lüè
liù shī huà: : yuēhuì chóng rén zhě wàng míng
yuèfǔ yào jiě: : 《 huáng yín yuēhuáng 》。
guān lín shī huà: : yuē jiècháng suǒ ér rén jiē yòu zhějiē wèi zhī jiè
gēng shī huà: : yuē: " jiàn zhāo yáng gōng nèi liǔhuáng jīn niǎn qīng róu
shēng 'ān shī huà (8-14): : yuē: " mén héng jīn suǒ rénluò qiū shēng wèi shuǐ bīn
juàn : : diē dàng 'èr pǐn yuēyuè yuē hài
juàn liù: : yuēcāo zhuàn yuē xià
gèngduōjiéguǒ...