běiměifēng
bǎikē
bǎikē
zìdiǎn
chéngyù
zhǎozì
wénzìshù
wénzìtòng
zhīshíshù
hànyīng
yīnghàn
hùyì
shíguāngsuìdào
cháozhèng
guódù
jīnrìshìhénián
dúshū
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
sōusuǒ
yònghù
mìmǎ
dēnglù
zhùcè
English
简体
繁體
pīnyīn
wǒde
túpiàn
wǒdedetú
wénjí
sìcéngxiàngshí
shīgē
xiǎoshuō
lìshǐ
bǎikē
sànwén
lǚyóu
jùzuò
běiměifēng
yìjiànfǎnkuì
guānyúwǒmen
yèmiànbāngzhù
bāngzhù
sōusuǒ: 知宋玉
yǒng
huái
gǔ
jì
zhī
'
èr
: 摇落深
知宋
玉悲,风流儒雅亦吾师。 怅望千秋一洒泪,萧条异代不同时。 江山故
shàng
rǔ
zhōu
jùn
lóu
: 》
zhī
yī
zhōng
nà
yàng
yì
wèi
shēn
cháng
dì
shuō
“
yáo
luò
shēn
zhī
sòng
yù
bēi
”
liǎo
。
cì
yùn
shǎng
méi
: 安
知宋
玉在邻墙,笑立春晴照粉光。 淡薄似能知我意,幽闲元不为人芳。 微风
yǒng
huái
gǔ
jì
wǔ
shǒu
: 诗赋动江关。 摇落深
知宋
玉悲,风流儒雅亦吾师。怅望千秋一洒泪, 萧条异代不同时。江山故宅
sòng
zōu
pàn
guān
fù
hé
nán
(
yī
zuò
liú
cháng
qīng
shī
)
:
suǒ
xíng
zhī
sòng
yuǎn
,
xiāng
gé
tàn
huái
cháng
。
bēi
qiū
cí
: 感今慨昔令人愁,乃
知宋
玉非悲秋。 江山紫翠饯汉唐,风物不复追商周。 古人混混去不返,今人
jì
zhèng
liáng
zuǒ
:
níng
zhī
sòng
bù
xiào
dēng
tú
,
huò
zhǐ
xuān
ní
zuò
yáng
huò
,
sòng
lín
xué
zhèng
'
ài
méi
'
èr
shǒu
:
yī
fù
shuí
zhī
sòng
guǎng
píng
。
yàn
lái
hóng
: 老天浑误作花看。 不
知宋
玉今何似,雁欲来时霜正寒。
èr
yuè
shí
bā
rì
guò
méi
'
ān
zhuī
huái
zhù
rén
'
èr
shǒu
: 树犹如此况于人。 不
知宋
玉归何处,口诵招魂一怆神。
dōng
chán
bǎi
yùn
: 感,意气随飘泊。 焉
知宋
玉赋,浪费屠门嚼。 朝云无定姿,密意终难托。 弃置勿重陈,声色等臭
jì
zhèng
liáng
zuǒ
: 杜冠可无分小大。 宁
知宋
玉笑登徒,或指宣尼作阳货。 璧亡误使张仪去,兵利徒为少卿祸。 违从
zuò
dé
miào
:
shuí
zhī
sòng
zuò
jué
,
jīn
yǔ
chén
jù
wú
。
hòu
zài
wáng
jūn
qiú
pú
fù
jì
xián
zhāi
shī
yòu
yù
pú
zuò
wǎn
shí
cǐ
jūn
'
èr
shī
jiē
wèi
guǒ
huì
rán
wǎng
jiā
piān
shèn
hòu
fēi
lǎo
dùn
suǒ
jí
liáo
cì
yùn
fèng
chóu
:
qū
chéng
xià
lǐ
'
ān
zhī
sòng
,
shū
jiù
zhōng
láng
bù
xìng
cháng
。
jiè
xū
gǔ
tài
bó
kuáng
yín
shí
shī
yùn
shū
huái
bìng
chéng
tài
bó
:
wèi
zhī
sòng
yuán
liú
yì
,
què
xǐ
jiāng
hú
jù
fǎ
qīng
。
zhēng
bào
'
ēn
sān
hǔ
xià
shān
:
bǐng
zhī
sòng
jiāng
gē
gē
。
xiǎo
lìng
: 绮陌,花营锦寨,谁不
知宋
玉多才? 送人迁居金陵 昨日武林春,明日阳关晚。鲲鹏路远,鸥鹭
qiū
cí
'
èr
shǒu
(
qí
yī
)
: 微一派” 【悲寂寥】
宋玉
《九辨》:“悲哉秋之为气也!……寂寥兮收潦而水清” 【排云】冲破