sōusuǒ: 送郑尚
juàn : : "《sòng zhèng 》: " fēn yuǎn hái jiàn yòu miáo lái
nán háo shī huà: : qiánsòng zhèng shūyún tóng yōu rén bài juān
juàn zhī sān: : 出,连天观阁开。韩愈送郑尚书赴南海 壁垒依寒草,旌旗动夕阳。郎士元早春登城 残星数点雁
juàn zhī 'èr : : ”sòng zhèngshùn zhào yún:“ lǎo dāng bīng shí wàncháng 'ān zhèng zài tiān běi”;
juàn 'èr: : yòusòng zhèngèr hái jiāng líng shī》: wén hái jǐn lǎn, (“ wénsòng běn chāo běn zuòhuǒ”。
xīn : : 去,人事固多乖”(《送郑户曹》)意,这里是说吴国基业始成而孙权就匆匆离开人间。“旌旗未卷
liú zhuāng: : mǎn jiāng hóng · wáng shí zhī yùnsòng zhèng chāng
2. wáng shàofǔ zhī rèn shǔ zhōu: : zhào línsòng zhèng cāng shǔshī 'èr yún:“ rén dān shuǐ běiyóu jǐn chéng dōng
juàn jiǔ: : 莫待齿摇并发脱。 【送郑户曹】 游遍钱塘湖上山,归来文字带芳鲜。羸僮瘦马从吾饮,陋巷何人
juàn : : 蜀地最宜种。”〕③〔郑尚明昂作《杜诗释音》云五来切,误矣。〕④(《丛话》后八、《示儿编》