sōusuǒ: 多少幽
gēng shī huà: : jiāng hǎi shēnduō shǎoshìqīng fēng míng yuè zhān
yōu táng shī huà: : guān suǒ mǎi zhīduō shǎobiàn xiān shēng zuò shèng rén
méi jiàn shī huà: : qīng fēng míng yuè zhīduō shǎokěn zhì ruǎn hóng chén
shī huà: : 饔颉吩疲?quot;十万里程多少难,沙中弹舌授降龙。五天到日应头白,月落长安半夜钟。"末句言其始
shēng 'ān shī huà (1-7): : 勇怯。将有智愚,算有多少,政有赏罚。"此言当矣。孔明屯五丈,魏人畏之如虎,所用蜀兵也。虞
shēng 'ān shī huà (8-14): : 怨水云间。当时珠泪垂多少,只到而今竹尚斑。"白乐天诗:"绿浪东西南北水,红阑三百九十桥。"刘
juàn : : 古曰章,今曰解,解有多少。当时先诗而後声,诗叙事,声成文,必使志尽於诗,音尽於曲。是以作
guó pǐn: : tiān duō shǎowèi guī rén
míng shī huà: : duō shǎoyīng xióng yòu shì fēi
guī tián shī huà: : fēi liú jiàn zhīduō shǎobùwèi níng 'è shī
lǎo táng shī huà: : 国中俦侣尚乌衣。江湖多少闲鸥鹭,宜与同盟伴钓矶。”大本,同时人,玄敬失於不审耳,非廉夫之
táng shī huà: : 涯诗曰:“不知城外春多少,芳草晴烟已满城。”以为此倒句非耶。予於是得印可之益,不为少矣。
pǐn: : 古曰章,今曰解。解有多少,当是先诗而后声。诗叙事,声成文,必使志尽于诗,音尽于曲。是以作
quán táng shī huà: : 酸。上国无交亲,请谒多少难。九月风到面,羞汗成冰片。求名俟公道,名与公道远。力尽得一名,
zhú shī huà: : duō shǎoshān chá méi shùwèi kāi dài zhù rén lái
shí lín shī huà: : duō shǎo lái
shān gōu shī huà ( juàn 'èr ): : duō shǎolóu tái yān zhōng
juàn 'èr: : rén zōng cháng wèn xiào bāo gōng zhěng dài biān duō shǎozhī shùgōng kǎo duì wèi sān dài suī shèng
juàn : : zhī yǎn jiè kuòduō shǎobái niǎo jìn qīng tiān huí
juàn : : zhàng tóuduō shǎoxián tián tiǎo huá yán lǐng lái
èr lǎo táng shī huà: : duō shǎoshān chá méi shù
shān fáng suí : : 斑,鬓到斑时已自难。多少朱门少年子,业风吹上北邙山。」 杜氏妇作〈北行诗〉:「江南幼女
tiān jìn : : měi jié shùduō shǎoyào lüè jūn
yuèfǔ zhǐ : : 异同,至一腔有两三字多少者,或句法长短不等者,盖被教师改换。亦有嘌唱一家,多添了字。吾辈
juàn 'èr: : zhī duì liǎoduō shǎoyòu nán shì
dài shī huà kǎo suǒ: : duō shǎolóu tái yān zhōng
tǐng zhāi shī huà: : liù gōngduō shǎorén chóu
juàn : : shùduō shǎowéi jìn shēn guān zhí zhī ér qiě tiáo xuǎn chù zhī yān
juàn sān: : ’,亦只是一联得名,多少惊天动地。诗岂易得哉1 或人又问环溪仲兄诗笔素高,今所举止于此
duì chuáng : : zhī duǎn néngduō shǎo qiū lín bái jīng
juàn xià: : měi yòu cháng 'ān qīng xiāngduō shǎonián zhī xiànqiě yuē:“ shēng wéi zài qióng zhōng zuò wàn gǎn
nán shī huà: : tiānwàng tángshī yún shí chóuduō shǎogāo yàn duī
gèngduōjiéguǒ...