sōusuǒ: 风月清
gōng cǎo táng shī huà: : 蔓长',又有'寄语洛城风月道,明年春色倍还人'之句。若子美'林花带雨胭脂落,水荇牵风翠带长',
yōu táng shī huà: : 惟有诗魔降未得,每逢风月一闲吟。"又云:"人各有一癖,我癖在章句。万缘皆已销,此病独未去。
méi jiàn shī huà: : 词沈蔚宗。无限当时好风月,如今尽属绩溪翁。"仲任乃待制,号三山老人,贯本歙之绩溪,后家居
juàn : : " yòu huáng zhí: " rén jiāo yóu shìfēng yuètiān kāi huà jiāng shān
juàn : : lǐng lüèfēng yuèěr
guī tián shī huà: : 郁之不暇,安能肆情於风月,而评前人之述作乎?余恨生晚,不得侍函丈以聆其绪论为慊,姑书是於
lǎo táng shī huà: : fēng yuèwèi wàng qíng
pǐn: : 。勉曰:“今宵且可谈风月。”其严正而又蕴藉如此。江左风流宰相,岂独谢安、王俭邪。 僧法
quán táng shī huà biān: : 自开落。猿鸟旧清音,风月闲楼阁。无语立斜阳,幽人入天幕。』西子曰:『子之诗美矣,不尽妾之
quán táng shī huà: : 昨夜星辰回剑履,前年风月满江湖。不知机务时多暇,犹许诗家属和无。” ①“绹”原作“淘”
yàn zhōu shī huà: : 四座宾朋兵乱后,一川风月笛声中。」句法虽可及,而意甚委曲。 鲍明远〈松柏篇〉悲哀曲折,其
shí lín shī huà: : 不凡,然幕府有佳客,风月亦自如人意也。 欧阳文忠公记梅圣俞《河豚诗》:“春州生荻芽,春
yùn yáng qiū ): : 。”《日暮诗》云:“风月自清夜,江山非故园。”《滕王亭子》云:“古墙犹竹色,虚阁自松声。
yùn yáng qiū-1 ): : zhōng qíng huā jiǔfēng yuè yòu ér kěn chán zhī dàn zhī wèi xián dàn zhì yuǎn
yùn yáng qiū(1 ): : ōu gōng zèng jiè shī yún hàn línfēng yuèsān qiān shǒu wén zhāng 'èr bǎi nián
juàn : : jiā shānfēng yuèjué chén 'āi
èr lǎo táng shī huà: : tíng zhùfēng yuèjīn fǎn zhì sài
shān fáng suí : : píng jiāngfēng yuèfēn
dōng shī huà: : liáng qīngfēng yuèmǎn
juàn 'èr: : mǎn jiāngfēng yuè lùn qián qīng shān hǎo zuò qián”, céng hài zhū gōng zhī gāo
juàn : : wèi yìngfēng yuè dēng lín
huán shī huà: : huá shū 1988 nián fán shù pái běnlěng zhāi huà ·fēng yuètáng shī huà · huán shī huà xiào zhì zuò
duì chuáng : : 窦家妻。关山别荡子,风月守空闺。常敛千金笑,长垂双玉啼。盘龙随镜隐,彩凤逐帷低。飞魂同夜
nán shī huà: : mǎn chuānfēng yuè rén chóu
zhōu : : zhè zhǒng jièfēng yuè xiě de shǒu diǎn shī zhōng bìng shǎo jiànwáng chāng líng shī yún:“ sòng jūn guī chóu
xiāng yáng : : xiàng shān yàng dǎo zàifēng yuèzhōnggāi shì děng xiāo shì
: : 来久,各已闭柴门。 风月自清夜,江山非故园。 石泉流暗壁,草露滴秋根。 头白灯明里,何须
juàn zhī 'èr: : 晚凉徐度一襟风。天分风月相管领,对之技痒谁能忍,吟哦自恨诗才窘。扫宽露坐发兴新,浮蛆琰琰
juàn zhī sān: : fēng yuèliù cháo
juàn zhī : : hàn línfēng yuèsān qiān shǒu wén zhāng 'èr bǎi nián
juàn zhī liù: : chuānfēng yuè shēng zhōng
juàn zhī : : 紫蔓长。”“寄语洛城风月道,明年春色倍还人”之句。若子美“林花著雨胭脂落,水荇牵风翠带长
更多结果...