sōusuǒ: 华亭百
guān lín shī huà: : 武帝以为香焚之。" 华亭船子和尚诗,少见於世,吕益柔刻三十九首於枫泾寺,云得其父遗编中。
lǎo táng shī huà: : 陆俨山诗话载:“华亭卫先生《题松雪墨竹》云:‘汉家日暮龙沙远,南国春深水殿寒。留得一
lín hàn yǐn shī huà: : zàihuá tíng xián wài cǎo shè liǎng chuāng xiěyìng xuě lǎo rén zhì
zhuāng màn : : jiān shī zhēng míng zhāoshì qiān 、“ yǐng luòhuá tíngqiān chǐ yuèmèng tōng xià liù zhōu wángjiē diǎn
juàn : : 钓亭诗》有云:“影落华亭千尺月,梦通岐下六州王。”上句盖用华亭船子和尚诗云:“千尺丝纶直
juàn jiǔ: : huá tíngxiàn yòu hán xué quán huì shān quán wèi xiāng tóngbìng cháng zhī jué yòu rén zhī zhě shǎo
juàn sān: : biàn huá tíngluò zhào wān
juàn : : huá tíngchuán shàng yuē:“ qiān chǐ guān zhí xià chuí cái dòng wàn suí
juàn zhī 'èr : : 。集古录 船子和尚 华亭船子和尚有偈曰:“千尺丝纶直下垂,一波才动万波随。夜静水寒鱼不食
juàn shí 'èr: : 归,逗留藤州,终于光华亭。时方醉起,以玉盂汲泉欲饮,笑视而化。《冷斋夜话》 《华亭船子
juàn shí : : huá tíngchuán shàng yòu yuē:“ qiān chǐ guān zhí xià chuí cái dòng wàn suí
juàn shí liù: : biàn shìhuá tíngluò zhào wān
guò tíng : : wéi xíng?” yuē:“ nǎihuá tíng 'ěrbìng wèi néng
juàn : : xiù zhōuhuá tíngtāi shēng zhě zhēn xíng jǐn xiǎo shí xiāwéi shí dào liángrén wèi fàn shí zhī
juàn jiǔ: : 所宝者。晚年退居,有华亭双鹤唳怪石一株尤奇峭,与异花数十本,列植于所居。为诗以戒子孙:“
juàn 'èr: : ,号长谷、九灵山长,华亭(今上海松江)人。嘉靖四年(1525)举人,授奉化知县。嘉靖中弃官,
juàn : : huá tíngjīn shàng hǎi sōng jiāngrén
juàn shí: : suì zhōng zhàng jiāng zhī shàng guānghuá tíngshí fāng zuì quán yǐnxiào shì zhī 'ér huà
juàn shí liù: : 《冷斋夜话》云:“华亭舩子和尚有偈曰:‘千尺丝纶直下垂,一波才动万波随,夜静水寒鱼不食
juàn 'èr: : huá tíngchuán
juàn 'èr shí : : jiéhuá tíngzhě nán lín chíchí zuǒ yòu 'ér běiguò liáng xiè huì wéi chízhōu huí huán yún
yán yōu shì: : sōng jiānghuá tíngjīn shàng hǎi sōng jiāng xiànrén
zhǔ yào màn chāo: : 对。越十余年,偶语及华亭郭又松复衡,对曰:"断冰残雪有奇峰"。工已。 叶小鸾眉子砚,椭圆式
xiāng yān xiǎo : : ○题《湘烟小录》后 华亭女史王燕生凝香 共惜芳华起暮愁,月华凉照旧妆楼。 灵筵吴苑冰
huáng tíng jiān: : ” jìng yuán gēng chén téng zhōu guānghuá tíngshàng
qín guān: : suì zhōng zhàng jiāng zhī shàng guānghuá tíng
jiá: : huá tíngjīn shàng hǎi sōng jiāngrén
shāng yǐn: : 殿犹分下苑波。 死忆华亭闻唳鹤,老忧王室泣铜驼。 天荒地变心虽折,若比伤春意未多。 曲江
55. wáng jiàngōng shǒu: : 妓红儿。宋人许尚有《华亭百咏》,歌咏华亭(今上海市松江县)地方的风土、人情、古迹。这种诗,
91. sān jiā yǒng shǐ shī shí shǒu: : ,那堪回首别虞姬。 华亭 陆机西没洛阳城,吴国春风草又青。 惆怅月中千岁鹤,夜来犹为唳华
bái: : ?李斯税驾苦不早⑦。华亭鹤唳讵可闻?上蔡苍鹰何足道⑧? 君不见,吴中张翰称达生,秋风忽忆
qīng : : 堕。闻河桥之鼓声哀,华亭之鹤唳,巢覆卵破宜相及也。集中大文虽少,而江汉同名刘彦和谓其布采
更多结果...