sōusuǒ: 燕王宫
yùn yáng qiū ): : yòu yàn gōng shì shūyàn wángwáng qiú zhōng zhī yàn huà zhī zài shì zhě shèn xiān
tǐng zhāi shī huà: : ,其间云:“燕公侍书燕王府,王求一笔终不予。仁人志士埋黄土,只有粉墨归囊楮。”此可谓能形
fēng: : yàn wáng wéixiàngzhì yàn sān niánguó jiā tài píng
juàn zhī : : yàn gōng shì shūyàn wángwáng qiú zhōng
juàn jiǔ: : huáng shūyàn wángyuán yǎn hōngrén zōng zhuī dào yóu shēnzhào yòu wèi hào zhī yóu zūn měi zhě zhuī róng zhīnǎi zèng tiān
juàn liù: : yàn gōng shì shūyàn wángwáng qiú zhōng
zhào lìng zhì: : tài yàn wáng zhāo xuán sūn
zhào shī xiá: : tài yàn wángzhào zhāo shì sūn xīn gànjīn jiāng xīn gān)。
qīng : : zhāng wèi jùn zuò jiù shī gōng shèn xiàoyàn wáng dàohóng yuǎn zuò wéi cún 'ěrxiōng yuán kuí shī qīng gōngrán yóu
shēng 'ān shī huà (1-7): : 尽龙鸾誓死期。惆怅吴王宫外水,浊泥犹得葬西施。"观此,西施之沉信矣。杜牧所云逐鸱夷者,安
shēng 'ān shī huà (8-14): : ,世间谁敢斗轻盈。楚王宫里三千女,饥损蛮腰学不成。"蛮腰或作纤腰,非。咏柳而贬美人,咏美
pǐn: : 今惟有西江月,曾照吴王宫里人”之句也。“潇湘逢故人”,柳浑诗句也。粉蝶儿,毛泽民词“粉蝶
lín hàn yǐn shī huà: : 。 至和中,阮逸为王宫记室。王能诗,一本云“为王宫教授。有宗室能诗”。多与逸唱和。逸有
juàn liù: : ”失于一时笔快,遂以王宫目之。继有李成伯题云:“嗟嗟汉鼎久倾东,肉食曾无智与忠。孟德挟君
: : 姑苏台上乌栖时,吴王宫里醉西施。 吴歌楚舞欢未毕,青山欲衔半边日。 银箭金壶漏水多,起
yuè zhōng lǎn : : 今惟有西江月,曾照吴王宫里人。”苏台即姑苏台,是春秋时代吴王夫差游乐的地方,故址在今江苏
juàn sān shí : : 山旧巢穴,庸儿犹道帝王宫。”语几乎詈矣。但渠不记其家太白曾作《武昌韩侯(宰)去思颂》:“黄