sōusuǒ: 春泥滑
méi jiàn shī huà: : biàn zhōu shàng chūn méi réng jiàn mào bàn guī lái rén
juàn shí 'èr: : chūn xiàng yìn zōng
juàn shí sān: : tíng xiàchūn jiàn zōng
juàn 'èr: : 落红不是无情物,化作春泥更护花 落红:落花。 ○清·龚自珍《己亥杂诗》 151.岂不罹凝寒,
juàn jiǔ: : chūn bàn shì huā
juàn sān shí : : tíng xiàchūn jiàn zōng
juàn : : shuí jiā xīn yàn zhuóchūn
juàn : : huà zuòchūn gèng huā
mǐn chuān guī xiù shī huà: : wèichūn qián
juàn : : fēng 'è gèng fēi wēi nǎo rén hèn mǎn chūn yùn   yīngshì
chén liàng: : qián táng chūn xíngshī shuí jiā xīn yàn zhuóchūn yǎn huà 'ér lái
bái : : shuí jiā xīn yàn zhuóchūn
48 jiéjiéfà wéi 'ēn 'ài liǎng (1): : huà zuòchūn gèng huā
juàn 'èr: : huà zuòchūn gèng huā ------ qīng .
dīng mín guó liù nián jiǔ ): : chūn xīn wèi gānyíng lěi qiáo qiān
juàn 'èr: : shàngchūn wèi jiàn
juàn 'èr shí sān: : wāngchūn mòxīshàn shàn qiū chū fēn yāng
juàn 'èr shí : : hǎi shàngchūn shǒu fān
juàn 'èr: : 。如老杜诗曰:‘雨脚泥滑滑。’世俗为‘两脚泥滑滑’。王元之诗曰:‘春残叶密花枝少,睡起茶
xīn : : 路。至鹭鸶林,则雪深泥滑,不得前矣。独饮方村,怅然久之,颇恨挽留之正是遂也。夜半投宿吴氏